* VỀ NƠI GIÓ CÁT*
Nguyễn Tấn Bi
Tôi bỏ anh đi miền gió cát
Về nơi xa lánh bụi phồn hoa
Bốn phương không thấy quê nhà nữa
Đất khách tinh người chuyện xót xa
Tôi- một con sông vào biển cã
Lạc loài mất giữa đại dương xanh
Phù sa tan tác mênh mông nước
Ngang dọc nàm mơ sóng bủa gành
Bè bạn bây giờ đi tứ tán
Có còn cũng trắng mái đầu xanh
Bước đi một bước không danh phận
Biết nói làm sao…chuyện đã đành
Minh chẳng công hầu, không tướng quốc
Sá gì một nữa mảnh quê hương
Biết bao nhiêu kẻ mang triều phục
“Khứ quốc vong gia” cũng một phuờng
Thà ở đây vui với tháng ngày
Làm thân khách trú sống lưu đày
Nghiêng vai một thuở tràn son sắt
Bỗng thấy thương mình – thẹn kiếp trai
Không phải người xưa chuốt rượu say
Mài gươm chính khí, hả hê cười
Làm thơ viết để vơi tâm sự
Gió cát vui cùng chuyện nước mây
Bossier city, giữa tháng ba-04
Nguyễn Tấn Bi
Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét