GIỮ CỜ
Nửa đời, một nửa nghiêng chao
Lao đao bệnh hoạn tiêu hao tuổi đời
Thương Quê, thương đến rã rời
Thương dân! Thương, viết triệu lời vẫn… đau!
Ôn trang sử, mình nhắc nhau:
Biển thêm nước mắt đồng bào! Ai thương?
*
Soi gương xưa sáng! Làm gương:
Thuyền nhân trôi giạt tứ phương, giữ cờ!
Tô Vàng chính nghĩa bằng thơ
Tô thương, tô nhớ: vết mờ sáng hơn!
*
Thơ đừng hờn giỗi, giỗi hờn
Đi cùng em nhé! Ngược cơn gió về
Nửa đời còn, cũng nhiêu khê
Chia nhau cay đắng, cận kề buồn vui
Tháng Hai kề cận ngọt bùi
Tháng Ba kề cận ngậm ngùi Tháng Tư
Gối đầu bên những binh thư
Chúng mình mài kiếm cho dù đẹp trăng
Gió sương Đường Khó tung tăng
Dẫu trong Ngược Gió, ai bằng chúng ta?
Thơ ơi! Em gọi thơ à!
Yêu dân hãy nhớ, sơn hà cần ta
Thơ tuôn, phải sức mạnh ra
Nhạc tuôn, phải nốt hùng ca cho Nhà
Cất cao lời hát thiết tha
Nắng thơ, mưa nhạc, nở Hoa Khải Hoàn
Cười đi cho lòng hân hoan!
Cho em hãnh diện phím đàn tin yêu
Từ nay em sẽ vui nhiều
Bớt cô đơn. Sáng , trưa, chiều: có… thơ!
Ý Nga, 20.2.2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét