…Mưa nở rồi tan thành nước mắt
Làm sao anh nhặt được đài hoa?
Để dành ép gởi về em đó
Tình của người đi khó nhạt nhoà
(Hoa Mưa-thơ Nguyễn Tấn Bi)
__________________________________________________-
Thơ Nguyễn tấn Bi
TÔI CHIẾC ĐÒ KHÔNG…LẠC BẾN RỒI !!!
Em, nước xuôi dòng qua bến lạ
Bỏ bờ lau lách, bãi đìu hiu
Tôi bơ vơ đứng dòng sông hẹn
Không chuyến đò ngang giữa bóng chiều
Ngùn ngụt phù sa mấy nẻo về
Bến lòng không hẹn lúc chia ly
Mà sao ai đó khăn tay vẫy
Phất phới đầu sông phất phới bay
Có một cung đường chưa kịp đi
Ngập ngừng lại nói chuyện chia tay
Sao không nói được lời son sắt ?
Cho ngập thương yêu suốt quãng dài
Trách để càng đau, nói để buồn
Tôi đi bờ bãi suốt đời không
Sông ơi bờ đã không gần lại
Nước vẫn chia xa một bến lòng
Cứ tưởng cùng đi một hướng đời
Hai bàn tay nắm trọn niềm vui
Bây giờ tất cả là…hư ảo
Tôi chiếc đò không lạc bến rồi
Nguyễn tấn Bi |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét