Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2009

*** Thơ, Văn, Multimedia - Nguyên Nhung

Những Cánh chim cô đơn

Nguyên Nhung

Đêm mưa tháng Mười


Nguyên Nhung

Trăng Sơn Cước - Văn Phụng, ThùyDương


Nguyên Nhung

Trời Vẫn Còn Xanh


Nguyên Nhung

Thi Sĩ


Nguyên Nhung

Chuyện Con Cá Hồi Vượt Sóng




Khóc con cá hồi chết trên dòng nước
Ngược sóng tìm đường quy cố hương
Hoá ra cá đã quen mùi biển
Trời nước mênh mông lòng đại dương


Tôi nhìn cá chết trong lòng suối
Dẫu về, nhưng có sống được đâu
Thoáng thấy bóng mình in đáy nước
Mới đó mà nay đã bạc đầu ...

Nguyên Nhung,
 tháng 9 năm 2009.
(Tất cả những tài liệu về cá Hồi trong câu chuyện, do anh Hoàng văn Thanh sưu tầm và dịch thuật, xin trân trọng cảm ơn anh)

Về Với Anh Em


Nguyên Nhung

Viết Giữa Mênh Mông




Nguyên Nhung

Giấc Mộng Đêm Xuân


Nguyên Nhung

Đoạn Trường Ai Có Qua Cầu


Nguyên Nhung

Chuyến Tàu Lúc Hoàng Hôn


Nguyên Nhung

***Dòng Nhạc & Thơ - NguyệtHân



NguyệtHân,

Hạ Vũ - Khúc Hạ Buồn



NguyệtHân

Nhạc phẩm “Khúc Hạ Buồn” Nhạc & Lời: Ngọc Thể, do NguyệtHân trình bầy.

Chờ Ai ?



NguyệtHân

Tình Yêu Của Lá



NguyệtHân

Dư âm Chiều Quán Vắng



NguyetHan
http://nguyethan.wordpress.com/

Xa Nhau


NguyệtHân

Cánh Hồng Đầu Xuân


NguyệtHân

Ru Tình Giửa Những Cơn Say




NguyệtHân

My First Kiss




sáng tác mới của Ngọc Thể.
Nhạc phẩm “My First Kiss“ Nhạc & Lời: Ngọc Thể
NguyệtHân trình bầy
NguyệtHân

Nỗi Nhớ Vô Hình



Xin mời các anh chi. thưởng thức bài thơ “Nỗi Nhớ Vô Hình”
của NguyệtHân qua sự diễn đọc của chính tác giả.
Với những lời thơ này NguyệtHân đã hoà hợp cùng
tiếng tây ban cầm của nhạc sĩ Võ Tá Hân trong nhạc phẩm “Dốc Mơ”,
một sáng tác của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.

NguyệtHân

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2009

***Dòng Nhạc & Thơ - Ngọc Thể

Vietnam Library trân trọng giới thiệu:
Dòng Nhạc Ngọc Thể 01
12 nhạc phẫm do Ngọc Thể đóng góp, sáng tác và trình bày với sự góp tiếng của các Ca Nhạc Sĩ:

Nguyệt Hân
Như Ly
Ngọc Thể
Kim Khuê

Chiều Kỷ Niệm
lời/nhạc/hòa âm: Ngọc Thể
trình bày: Nguyệt Hân


chiều vàng vương gót chân
thời gian khắc khoải im lìm
tìm ai đôi mắt nâu
lời yêu nào khát khao mềm trái tim ảo huyền
cuộc tình cơn lốc u mê
che lấp bao giấc mơ xanh
ôm cõi nhớ mong manh
nghe nhớ thương bao lần

ngày rồi vẫn mãi qua đi
mảnh sầu phong kín khép mi
nhớ môi thơm nồng nàn những yêu thương dịu dàng
bên trời tim lao đao

chiều vàng buông nắng tơ
chờ nghe trong gío ai về
hoàng hôn buông xuống mau
một màu rất thiết tha gơị nhớ trong ngậm ngùi.

(Please click the indicator to select the song)

Stay With Me


S T A Y . W I T H . M E
lời nhạc, hòa âm, trình bày:Ngọc Thể

No one else can make me feel beautiful inside-out, until I met you.
No one else can make me see the colors of life until the moment you’re near.

Stay with me and keep our love alive
Stay with me and let the sadness goes by..

My love for you is deeper than blue sea
your eyes tell me your love is real as can be!
And the wonder of it all. I’m too much in love with you!

Feb 28, 2009
Ngọc Thể

Reste avec moi

Personne ne m'a jamais rendue belle à l'intérieur comme à l'extérieur, jusqu'à ce que je te rencontre
Personne ne m'a jamais fait contempler les couleurs de la vie, jusqu'à ce que je sois à tes côtés

Reste avec moi et préserve notre amour en vie
Reste avec moi et fais s'évanouir/s'en aller la tristesse

Mon amour pour toi est plus profond que l'océan
Tes yeux me prouvent que ton amour est aussi véritable que possible!
Et toutes ces merveilles. Je suis trop éprise de toi!
Alexandra Vo
01 Mars 2009

Xuân Tình


Nhạc & Lời & Trình bày: Như Ly
Đàn: Ngọc Thể


Đỉnh Nhớ Hoang Vu


Nhạc & Lời & Trình bày: Như Ly
Đàn: Ngọc Thể

Em đã về bây giờ anh ở đâu?
Ngôi giáo đường còn vang tiếng kinh cầu
Chúa vẫn đứng giang tay trên thập tự
Hỏi vì sao ta đánh mất đời nhau

Vẫn biết đời không đẹp như là mơ
Vầng trăng khuya khi khuyết cũng lu mờ
Niú dĩ vãng em chiêm bao mộng mị
Hạnh phúc nào ngọt lịm bờ môi khô

Ta vẫn yêu người như nhịp thở con tim
Ta vẫn yêu người dẫu định mệnh long đong
Thấy số kiếp treo ngang dòng lận đận
Sao hồn si khờ dại mãi yêu người

Ta lộng tên người trong từng vần thơ yêu
Ta gọi tên người khi chiều tàn bơ vơ
Không gian trắng ôm đầy bông tuyết lạnh
Liệm tình ta trên đỉnh nhớ hoang vu

NhưLy

Niềm Vui Giáng Sinh


Niềm Vui Giáng Sinh
Nhạc & Lời & Trình bày: Như Ly
Đàn: Ngọc Thể

Noel đến mang niềm vui khắp mọi nơi
Giáng sinh đến ngoài trời mưa tuyết nhẹ rơi
Hàng thông trắng nghiêng mình trong khói mù sương
Ta sẽ đến tìm nhau thắp ngọn lửa ấm

Hồi chuông thánh từ xa nghe thoáng vọng ngân
Gieo hạnh phúc cho đời giây phút bình an
Tạ ơn Chuá vì con đã xuống trần gian
Ban ơn phước, cứu chúng sinh chuộc lỗi lầm

Này anh yêu hỡi mình hãy cùng nhau khấn xin
Quỳ bên hang đá nguyện hứa một đời trung trinh
Chia cuộc sống buồn vui với những thăng trầm
Chỉ yêu mình anh và mãi chỉ yêu mình anh

Ngàn tinh tú về đêm lấp lánh đẹp xinh
Trong ánh mắt tình nhân thắp sáng niềm tin
Ta sánh bước kề vai đi dưới ngàn sao
Ôi cõi riêng địa đàng chỉ có đôi mình

NhưLy
14-12-2008

Xuân Hồng

lời - nhạc - đàn - trình bày: N g ọ c T h ể
(bầm vào link để nghe nhạc)


Mùa xuân thì thầm bao hạnh phúc
Nụ hoa vừa chớm sắc mầu xinh.
Mùa Xuân dịu dàng ngày tươi thắm
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê!

Mùa xuân dạt dào bao mộng ước
Trời xanh làn gió thoáng lã lơi.
Mùa Xuân ngọt ngào tình tha thiết
Gọi mời yêu dấu bước vào đời!

Xuân về trên con đường tình vui
Xuân về trong áng nắng tơ hồng.
Một trời xuân thắm tươi dịu vợi
Trao về người trăm đóa xuân hồng!

Chiều Xuân

Chiều Xuân mây xanh xanh gió nhẹ bay
Đường hoa em đi trong cơn nắng say
Chiều Xuân đàn lên khúc ca mơ màng
Chờ em hát câu dịu dàng
Mùa Xuân mộng ước đẹp ngời!

Em yêu mùa Xuân đến như tình đầu
Chiều Xuân luyến lưu mơ màng yêu thương
Em yêu mùa Xuân mỹ miều hương hoa,
Chiều Xuân Yên bình bên nhau, mối tình hồng.


Lời - nhạc - đàn - trình bày: Ngọc Thể
(bấm vào nghe nhạc)

Tình Xưa

Đọc lá thư tình xưa
Lũ kỷ niệm đong đưa
Ngiêng trong chiều gió lộng
Chạm nỗi buồn thành mưa

Thuở ấy ta còn thơ
Bước vào đời ngây ngô
Đôi tâm hồn lãng mạn
Nụ hôn đầu ngẩn ngơ

Lời yêu không cần nói
Đã biết thuộc về nhau
Tình như trang giấy mới
Chưa lấm mực bể dâu

Dòng sông chia trăm nhánh
Sóng rẽ lạc đời nhau
Tựa chim hoang gẫy cánh
Lối cũ mây giăng sầu

Đã mấy độ thu qua
Giữa cuộc đời phong ba
Hai phương trời cách biệt
Tình vẫn còn thiết tha

Nhạc & Lời & Trình bày: NhưLy
Đàn: Ngọc Thể

Chờ Nhau

_______________________________

thơ - nhạc -hòa âm: Ngọc Thể
trình bày: Như Ly
_______________________________

Chờ Nhau
À ơi! Trăng đã lên cao
Ai ngồi thả tóc bay vào đêm sâu
Ai về bóng lạnh mưa ngâu
Sợi thương vương vấn ai khâu niềm sầu

À ơi! tiếng hát bên lầu
gom bao giấc mộng duyên đầu chưa phai
chờ nhau trong cõi thiên thai
để hồn bay bổng theo ai rất tình...

(bấm vào link để nghe nhạc)

Ru Đời

______________________________

Nhạc & Lời & Trình bày: Như Ly
Hoà âm: Ngọc Thể
_______________________________
(Tranh:Le Thuy Vinh & MDDalat)

Buông mình lên võng ngậm ngùi
Tôi đem những nỗi buồn vui ru hời
À ơi tiếng hát chơi vơi
Câu ca dao Mẹ để đời cho con

Ru tình dạ khúc miên trường
Ru ta quên hết tủi hờn trong tim
Nửa đêm trăng gõ cửa tìm
Gọi nhau ra đứng lặng im chuốc sầu

Gió tha hương buốt niềm đau
Đưa tay vuốt mặt giọt châu ngắn dài
Treo hồn lơ lửng từng mây
Ngó trần gian kiếm lại ngày đã qua

Lối về mưa ướt nhạt nhoà
Dấu yêu mờ khuất phôi pha cuộc tình
Dáng xưa hư ảo vô hình
Bỏ tôi đứng giữa điêu linh bão bùng

Như Ly

tự tình


anh và em
biển tím
chiều kỷ niệm
dẫu biết
khi em yêu
khoảng trời dấu yêu
mắt lệ
mối sầu
mùa thu trong mắt em
phố xưa em về
tháng giêng mây sầu
thu muộn
từ em mùa đông
tự tình

(tự tình - n g ọ c t h ể)

Dù tuổi đời chồng chất theo năm tháng, nhưng trong tim tôi vẫn là một chân dung với nụ cười không tuổi!

đầu tháng ba, ngồi vẽ chơi....
2009
ngocthe

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

Rời ...xa


lời& nhạc – hòa âm – trình bày: Ngọc Thể
Rồi mai xa nhau, xin đừng khóc nữa mưa ơi!
Lời yêu cho nhau, môi hôn đượm dấu tình thơ.
Ngày mai em đi,về một chốn xa người.
Tình tôi nơi đây thiết tha một đời!

Yêu Dấu hỡi! Đâu tiếng em cười?
Yêu Dấu hỡi! Hình bóng xa xôi..
Yêu Dấu hỡi! Buồn nào chưa nguôi?
Yêu Dấu hỡi!Tình đắm trong tôi!

Rồi mai xa nhau, rơi từng nỗi nhớ chơi vơi.
Nụ hôn chưa vơi, yêu đương đã thoáng rời xa!
Ngày mai em đi, để lại nỗi u hoài.
Hồn tôi chơi vơi, nhớ thương giữa trời..
Ngọc Thể
3/24/09

*** Thơ & Nhạc - NhưLy


Mắt Tím & CD Như Ly

Mắt tím từ khi vừa biết yêu
Hay tìm khoảng trống ngó đăm chiêu
Vu vơ thêu dệt muôn ngàn chuyện
Vừa bước vào yêu sợ đủ điều

Mây tím giăng ngang con phố dài
Tình tôi mới chớm đã đong dầy
Lung linh lối nhỏ tràn hoa nắng
Đón bước chân về nghiêng ngả say

Mưa tím phủ không gian buổi chiều
Giọt rơi nhè nhẹ xuống cô liêu
Nhắn người bên ấy nhìn mưa đếm
Bao hạt mưa thầm nhớ bấy nhiêu

Như Ly


CD Như Ly

Thăm Miền Quá Khứ

Ôm kỷ niệm đi thăm miền quá khứ
Bước chân tìm về lối cũ thân quen
Những con đường đã đổi họ thay tên
Một khung cảnh lầm than và trầm mặc

Ôi khó tả một nỗi buồn man mác
Vào quán trưa gọi một tách cà phê
Cầm muỗng lên khuấy dĩ vãng hiện về
Lời ru Mẹ tôi vẫn nghe ngày ấy

Tôi ngồi khóc như trẻ thơ ngây dại
Sài Gòn ơi sao cứ mãi điêu linh!
Nước Việt Nam không bảo vệ chính mình
Gia tài Mẹ bẹo từng phần đem bán

Ngày thống nhất miền Nam tràn tủi hận
Dân hoang mang chờ đợi cuộc đổi đời
Mất tự do, tước đoạt quyền làm người
Nhờ ơn đảng héo nụ cười từ đấy

Mưa đã tạnh nhưng nỗi buồn đọng lại
Bao năm rồi sao chẳng thấy nguôi ngoai
Thương quê nghèo vẫn tăm tối đọa đày
Không biết đến khi nào trời lại sáng?

Như Ly

Chiều Nay

Chiều nay quét lá vàng rơi
Chợt sao thương quá mảnh đời phù du
Trời bày chi cứ vào thu
Cây khô hiu hắt, sáng mù hơi sương

Chiều nay mưa đổ bốn phương
Tháng mười một ướt phố phường buồn tênh
Nước sông gợn sóng bồng bềnh
Rong rêu rã đám lênh đênh xuôi dòng

Chiền nay khắc khoải trong lòng
Hai đầu nỗi nhớ em mong anh chờ
Hiên ngoài trăng nhạt phai mờ
Sao khuya lấp lánh làm ngơ trăng già

Đêm nay còn lại đôi ta
Nghĩ về nhau mãi tuy xa mà gần
Gọi anh này hỡi tình quân
Nghe yêu chi lạ nửa phần kia ơi

Như Ly

Cuối Tháng Mười

Cuối tháng mười trời tối rất nhanh
Bên thềm thắp sáng ánh trăng thanh
Sương thu lạnh buốt bờ vai nhỏ
Biết bắt đền ai khi vắng anh

Cuối tháng mười tan tác lá thu
Rủ nhau rớt xuống cõi hoang vu
Nơi tôi giấu nỗi nhớ đầy ắp
Nguyệt tận nằm kề gối mộng du

Ước được bên anh lúc gió mưa
Tìm môi sưởi ấm phút giao muà
Đêm thu bất tận tình nồng cháy
Hạnh phúc trần gian ai sánh vừa?

Như Ly

Riêng Em

Tầm mắt nhỏ nhìn biển vô bờ bến
Sóng lăn tăn chạy xa tít mù khơi
Khi dâng cao bọt trắng xóa chân trời
Khi yên lặng biển mang đầy huyền bí

Em cũng thế buồn vui cùng ý nghĩ
Chỉ có anh chiếm tâm trí của em
Như lá vàng chiều nay rụng trước thềm
Không khoảng trống nào dành riêng em nữa

Trời tháng chín nắng không vào tới cửa
Gió heo may nhè nhẹ cứa vào hồn
Lạnh chút thôi vừa đủ thấy cô đơn
Về vây kín chỗ em ngồi hong tóc

Đuà với tóc những ngón tay ngà ngọc
Hết xoắn rồi buông từng sợi tơ vương
Em gỡ hoài không hết nỗi nhớ thương
Bởi anh giấu tình ta vào trong đó

Như Ly

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2009

tóc rối


Vừa tháng chín sao đã nghe lành lạnh
Mưa đầu muà kéo lây lất cả ngày
Xoay trong gió lá rơi dăm ba cánh
Em mới hay thu đã trở lại đây

Anh có thấy cõi lòng mình xao xuyến
Thoáng êm đềm của ngày tháng bên nhau
Tình yêu ấy và những lần hò hẹn
Bỏ ta đi kể từ gẫy nhịp cầu

Nhìn hàng lá trổ sắc vàng vương vấn
Dĩ vãng xưa quyện trong mỗi mạch tim
Vầng trăng cũ ai đem đi nửa mảnh
Giấu ở đâu mà biền biệt bóng chim

Vần thơ viết, dở dang không đoạn kết
Để phần anh về góp ý đôi câu
Em sẽ đợi dù nỗi sầu da diết
Dài như từng sợi tóc rối đêm thâu

NhưLy
06-09-2008

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2009

Áo Đời Con Rách Ai Khâu Bây Giờ?


Mây giăng thấp biển chiều nay vắng
Chủ nhật... trời không nắng buồn tênh
Ngồi nghe sóng vỗ bồng bềnh
Hồn hoang lạc lõng chênh vênh giữa dòng

Khi mưa xuống nhìn bong bóng vỡ
Mưa vô tình nào có niềm đau
Còn ta mang nặng khối sầu
Của người ly xứ đêm thâu nhớ nhà

Tôi hát nhỏ câu ca dao Mẹ
À ơi ... con ngủ để Mẹ đi
Ngoài đồng lúa đã trổ thì
Không cho Mẹ cấy lấy gì con ăn

Thương Mẹ quá một thân rong ruổi
Con đứng chờ Mẹ cuối con đê
Kiễng chân, mắt ngóng, tai nghe
Tiếng kêu lóc cóc của xe ngựa thồ

Hơi sương lạnh che mờ khung cửa
Mẹ xa rồi con dựa vào đâu?
Thăng trầm với những bể dâu
Áo đời con rách ai khâu bây giờ?

Như Ly


(Nhạc: Ái Hoa,  Lời & Trình bày: Như Ly )

Tôi Là Ai?

Tôi nằm đó bên viả hè nhà người
Gối đầu trên khối muộn phiền âu lo!

Tôi là ai mà cuộc đời tứ cố vô thân
Gia tài mang trong mình là bụi đường bám lấy quanh năm
Tôi thầm hỏi ai đã cưu mang mình?
Để bây giờ tự bới rác sinh nhai

Mái tóc khô chưa một lần được tay Mẹ chải
Nụ hôn nào chiêm bao khao khát tình Cha
Anh em tôi là những đứa bạn khốn cùng
Bữa đói bữa no, sống một ngày biết một ngày

Thượng Đế hỡi người có thấu hay chăng
Dân tộc con sao chịu lắm oan khiên
Kẻ cầm quyền làmột lũ vô thần
Địa ngục trần gian dân đen chịu kiếp đọa đày

NhưLy
mùng hai tết

Hương Yêu

Xuân đã về cây trổ những búp non
Mặc trời nắng, gió vẫn làm rét buốt
Ngày thu ngắn đêm căng dài tháng một
Chăn chiếu dầy sao cứ lạnh thế này?

Không có anh thiếu hơi ấm vòng tay
Em bó gối co ro trong nỗi nhớ
Ở hai phiá sợi tương tư bé nhỏ
Nối vào nhau thành nhịp đập con tim

Bởi đôi nơi nên đợi mộng về tìm
Ôm ghì lấy không rời xa nửa bước
Mai thức giấc thoảng hương yêu quen thuộc
Như thật gần quấn quýt lấy đời nhau

NhưLy
31-01-2009

Giấc Mơ Xuân

Lũ én chuyền nhau nhánh cỏ khô
Tung tăng ríu rít hót vang bờ
Muà xuân những cánh hoa bừng nở
Xoá dấu đông tàn cảnh xác xơ

Tiếng pháo giao thừa nổ khắp nơi
Đêm ba mươi rực sáng bầu trời
Không gian trắng đục trong màn khói
Cuối xóm đầu thôn rộn tiếng cười

Áo mới xum xoe đón chuá xuân
Đầu năm đi lễ cầu bình an
Về nhà chúc Mẹ Cha trăm tuổi
Hạnh phúc đến muôn dân chứa chan

Nhờ gió bốn phương nhắn với người
Nụ hôn vương vấn thắm hồng môi
Lời ru anh dỗ mộng xanh biếc
Một giấc mơ xuân đẹp tuyệt vời

NhưLy
17-01-2009


(Duong Xua - Artist:tetet.net, Flash Img:Dieu Huyen)

***Thơ - Hồ Duy Hạ

Photobucket

MẤY BẬN MÌNH CHỜ.. MONG..

Em đi từ ấy chiều hoang tới
Anh với con thuyền vượt sóng khơi
Tay run mơ đến người tình nhớ
Có biết rằng em tận núi đồi.

Mơ nhắn rừng buôn có một ngày
Em về thăm biển mộng tình say
Khẻ ru tiếng hát bên nôi nhỏ
Tóc rối vai anh, lòng ngất ngây.

18/1/78
Diệp Đỗ An

Nước mắt xin ghi sầu góc đá
Cô đơn in dấu với đôi tay
Bao tháng người thương chim viễn xứ
Mấy bận về thăm anh có hay.

Biển vắng tình em ngóng đợi trông
Dõi mắt tìm anh nỗi nhớ mong
Trùng khơi sóng vỗ anh rời bến
Xao xuyến hồn em ngập cõi lòng..

"Chút hương yêu, nay tìm lại.."
18/1/78
Hồ Duy Hạ

THỜI KẸP TÓC...

Hồ Duy Hạ
Thu đã về mang sắc buồn biêng biếc
Nhặt lá vàng gợi nhớ một chiều xưa
Ánh nắng nghiêng soi tỏa bóng hàng dừa
Em nhớ lại tuổi dậy thì con gái..

Thời kẹp tóc em vẫn còn ngây dại
Nhảy cò cò, cút bắt với đàn em
Ổi, khế, me chua ăn mãi còn thèm
Sợ Mẹ thấy đem dấu vào ngăn tủ..

Ngồi học bài mà sao còn buồn ngủ
Nhớ chùm me em vội vã đi tìm
Nghe tiếng Mẹ em giã vờ lặng im
Bóng Mẹ khuất em nhanh chân chạy thoát..

Giờ ôn lại ba mươi năm đã trót
Nửa đời người như một thoáng chiêm bao
Mới hôm nao nghiêm chỉnh ngã mũ chào
Nay thấy nhớ và thương thời kẹp tóc..

Modesto 92507
Hồ Duy Hạ

ĐẾN TUỔI NÀO TA MỚI HẾT YÊU NHAU ?

Photobucket

(Moon Light 3 Beethoven - Artist:Unknown)
Đến tuổi nào, ta mới hết yêu nhau??
Anh hỡi anh! Trừ khi chẳng bạc đầu
Niềm vô tận, trong ta còn mãi mãi
Chẳng bao giờ, ta mới hết yêu nhau...

Đường tình duyên là số phận Trời trao
Sống Hạnh Phúc, đến khi nào hết thở
Nơi huyệt lạnh vẫn cùng chung nỗi nhớ
Thì bao giờ ta mới hết yêu nhau...

Modesto 12/04/06
Hồ Duy Hạ

MỘT THOÁNG BÂNG KHUÂNG

Photobucket

(Music:Mot thuo yeu nguoi)
Bầu trời xanh xanh
Cụm mây bềnh bồng
Ta nhìn vạt nắng
Tâm hồn mênh mông

Đàn chim tung bay
Lượng cao, xa, gần
Hương nồng Xuân ấm
Cho ta tình thân

Trẻ thơ nô đùa
Niềm vui ngô ngây
Hiên trường ríu rít
Tuổi thơ đong đầy ..

Niềm vui quay về
Một thoáng bâng khuâng
Ta ngồi suy tưởng
Chuyện xa, chuyện gần

Bao nhiêu năm rồi
Đời người nổi trôi
Con thuyền viễn xứ
Thả trôi tình người

Tuy xa mà gần
Tuy gần mà xa
Đôi lời tâm sự
Lệ vui xóa nhòa

Ai hiểu rồi đây
Bầu trời mây bay
Mong manh giọt nắng
Tình ta ngút đầy

San Jose Tháng Hai 24/09
Hồ Duy Hạ

ĐIỆP KHÚC MỪNG XUÂN

Photobucket
Tìm trong ngăn tủ màu thương nhớ
Khơi chút nụ hồng thuở ấu thơ
Mùa Xuân năm ấy hong làn tóc
Tâm sự cùng ai e thẹn chờ ..

Đàn én mừng Xuân tung cánh lượn
Mai vàng nở rộ tỏa thơm hương
Một thời hớn hở mừng khoe áo
Rảo bước vui Xuân ngập cả đường

Xuân hôm nao tuổi vừa đôi chín
Gã khờ ơi! Bỡ ngỡ làm quen
Vạt nắng tương tư reo rắt nhớ
Điệp khúc mừng Xuân bỗng ngọt mềm

Tháng Giêng nhớ nụ hôn đầu thẹn
Bỡ ngỡ thềm yêu bóng dáng ai
Má đỏ ửng hồng thời con gái
Tóc xõa vờn bay trâm lược cài .

Xuân về em bỗng nhớ ....

San Jose Tháng Giêng 31 Năm 2009
Hồ Duy Hạ

MƯA THÁNG BA.. ĐỐ ANH..

Photobucket
Đố anh đếm được tình em
Như giọt mưa rớt bên thềm đong đưa
Giọt rơi đọng núp cành dừa
Giọt bên song cửa chiều xưa năm nào ...

Nhìn mưa mà dạ xốn xao
Ôn về kỷ niệm tuổi vào tròn trăng...
Mưa rơi từng giọt mong manh
Đố anh đếm được lòng thành của em..

Giọt mưa từng cụm trắng mềm
Như bông hoa tuyết bồng bềnh mong manh
Giọt rơi đọng ở cành chanh
Xòe tay em hứng để dành cho anh

Chứng minh xin tỏ lòng thành
Chiều về khoe lại bức tranh cuộc đời
Mưa Tháng Ba từng giọt rơi
Em ngồi suy tưởng ..Tuyệt vời đố anh!!

San Sose Tháng Ba 04/09
Hồ Duy Hạ

VẠT TÓC NÀO ĐIỂM SƯƠNG

Hồ Duy Hạ
Đêm đêm bên ánh đèn soi tóc
Vạt tóc nào còn sợi điểm sương
Đời u uẩn tóc mang niềm nhớ
Đời cho ta cuộc sống vô thường


Nhớ tuổi tóc dài tơ óng mượt
Thuở đến trường còn vạt tóc bay
Dáng kiêu sa tóc dài trong gió
Guốc khua vang tóc quyện môi, mày

San Jose July 23, 08
Hồ Duy Hạ

NGÀY ĐẦU THÁNG GIÊNG...

Hồ Duy Hạ
Tháng giêng đầy cỏ non
Với chút dịu dàng thân ái
Có gió về mềm mại
Trên đôi tay gầy
Và con suối mang hạnh phúc
Đến với hồn người thì phải
Ngày ấy ta yêu nhau
Tháng giêng đầy cỏ non
Mùa xuân về thì phải
Chút gì thân ái
Giữ cho nhau...
Tình yêu trong mùa xuân...

Mùng 5 tết 1977
Tuy Hoà Phú Yên
Hồ Duy Hạ.

ANH CÒN NỢ EM ...

Photobucket
Hỏi anh đếm hết lá thu rơi
Màu nắng nhẹ nghiêng gom ý lời
Cảm xúc dâng tràn em bỗng nhớ
Thơ anh giấu kỷ lệ em rơi

Ai biểu hẹn hoài chẳng viết ra
Ý nghĩ suy tư.. quanh quẩn mà..
Bắt đền anh đó .. chờ xem nhé
Thơ sẽ hóa thành những điệu ca

Nhìn kìa ánh nắng tỏa ngoài hiên
Hương thu sắc thắm lời buồn thêm
Hàng cây lặng đứng sương chiều xuống
Hỏi mãi hỏi hoài không để yên ...

Nhớ nhé đền em một tập thơ
Vì bởi từ lâu em mãi chờ
Một bài không chịu nay tăng bội
Anh còn nợ đó!... chớ làm ngơ ...

Ngày mai sẽ có thơ cho em đọc phải hong??

San Jose 15/10/08
Hồ Duy Hạ

(Music:Hạ Trắng -TCS)

BIỂN XUÂN.

Photobucket
Biển Xuân chiều nay nhớ
Lời tỏ tình dễ thương
Bước chân quen trên phố
Dạo rong khắp nẻo đường

Tình ai kia réo gọi
Bờ môi ngọt rã mềm
Biển xuân xưa gợi nhớ
Yêu anh lời nồng thêm

Biển xa rồi còn đâu
Thời gian thoáng qua mau
Âm vang còn tiếng sóng
Trong em Biển đậm sâu..

Chiều nay gió Thu về
Em ngồi nhớ Biển xưa
Kỷ niệm yêu gợi nhớ
Biển xuân một chiều mưa..

Modesto 10/22/07
Hồ Duy Hạ

*** Thơ - Sao Linh

Chỉ Là Mơ


(Chieu Tim - Dan Tho)

Tôi ước được là mây trắng trong
Bên trời phiêu lảng giấc mơ hồng
Quên đi một kiếp sầu muôn thuở
Lướt nhẹ hồn bay đến chốn không

Tỉnh giấc lòng nghe chợt ngỡ ngàng
Buồn vui tan hợp chuyện thế gian
Làm sao biết được ngày mai đến
Bổng chốc phù du kiếp dã tràng

Sao Linh

Thương quá bà ơi!


Bà ơi! Bà ngồi bán chi đây
Bán gánh hàng rong nước mắt đầy
Dăm bó rau xanh trên hè phố
Bà còng lưng quẩy nặng trên vai

Thân bà cỏm cõi nắng hai sương
Mỏi mệt trơ thân ngủ gục đường
Phố xá xôn xao người vội vã
Đâu lòng nhân aí để xót thương

Chiều nay rau cải còn đầy giỏ
Chắc bà buồn lắm lẫn âu lo
Chén cơm bà đổi bắng nưóc mắt
Lây lất qua ngày không đủ no

Con ở nơi nầy quá xót xa
Thương bao cảnh ngộ ở quê nhà
Cầu xin bác aí lòng nhân thế
Nhỏ chút tình thương sưởi ấm bà

Sao Linh

Áo Trắng Ngày Xưa


Một thời xưa áo trắng
Xinh xinh dáng học trò
Hạ buồn vương phố nhỏ
Mắt nâu tròn nai tơ

Ngày xưa còn áo trắng
Vành nón lá nghiêng vai
Dáng ngây thơ trang đài
Tình bổng dệt nên thơ

Aó lụa trắng ngày nào
Thướt tha tà aó bay
Bóng đổ trên đường dài
Bướm chập chờn ngẩn ngơ

Bước theo tà áo trắng
Gió nhẹ hôn tóc mềm
Hương nắng chiều êm êm
Tình kết thành sơị tơ

Một thời xưa áo trắng
Thướt tha tà aó bay
Dẫu ngày tháng tàn phai
Ngàn năm còn thương mãi...

Sao Linh

Áo Tím Bay


Tóc buông dài tà áo tím bay
Dáng em thanh thoát bờ vai gầy
Em đi hoa nắng cài lên tóc
Bướm lạc đường bay ngơ ngẩn say


Ta nhớ ngày nào trên phố xưa
Một chiều em đến thoáng như mơ
Vấn vương lưu luyến bao là nhớ
Để mãi thương hoài kết thành thơ


Ta viết bài thơ trên áo em
Nắng hôn lên áo để môi mềm
Tình ta theo gío bay trong nắng
Rớt xuống đời em tiếng ru êm


Em vẫn là em gợi nhớ thương
Ta đã thầm theo tận cuối đường
Con đường xưa ấy xa thăm thẳm
Gío buị thời gian phủ khói sương

Sao Linh

Hoa Sứ Nhà Nàng

Con Đường Xưa

Sáng nay ngồi nghe lại
Chuyện tình người Văn Khoa
Nhớ một thời đã xa
Buồn theo măt lệ nhòa

Con đường tình ta đi
Lá phủ trên đường mớ
Có còn gì để nhớ
Một cuộc tình chia xa

Con đường tình năm xưa
Đôi mình từng in bóng
Giảng đường thênh thang ngồi
Những buổi chiều đổ mưa

Hãy nhớ về một lần
Để lòng thương xót xa
Một thời yêu để nhớ
Sài Gòn ngày đã qua

Hởi người tình xa xăm
Có buồn hay nuối tiếc
Xin cho được một lần
Làm người tình trăm năm...

Sao Linh

Cali Nắng Ấm

Trời Cali phớt lạnh
Gió đổi mùa sang đông
Mây xanh trôi êm đềm
Trời trong nắng bên thềm


Người ở nơi tuyết phủ
Quanh năm là sương mù
Sao thấy lòng buốt giá
Mộng mơ cõi vô thường ?


Nơi đây có bốn mùa
Xuân hạ rồi thu đông
Về đây ấm cõi lòng
Cho nhau tình tha hương


Sai Gòn đã mất tên
Nhưng mãi mãi vẫn còn
Sài Gòn Nhỏ là đây
Ấm lòng người viễn xứ


Cali còn nắng ấm
Là còn tình ngọt ngào
Như cô gái má đào
Việt Nam tự thuở nào.

Sao Linh

Mây Viễn Xứ

Mây trôi bàng bạc bốn phương
Nhớ về quê mẹ lòng thương dạt dào
Ra đi nước mắt dâng trào
Làm thân viễn xứ nghẹn ngào xót xa...

Bao giờ trở lại quê nhà
Cho tôi được ngắm trăng tà ngày xưa
Sai Gòn sáng nắng chiều mưa
Dòng sông lờ lững hàng dừa nên thơ

Con đường đưa đón đợi chờ
Buổi chiều tan học áo dài ngẩn ngơ
Cho tôi xin lại giấc mơ
Tìm trong quá khứ tuổi thơ ngày nào

Chiều thu hoa lá xôn xao
Mây trôi về chốn phương nào hở mây?
Bao giờ hát khúc sum vầy
Hết đời lưu lạc ngắm mây quê nhà

Sao Linh

Xuân Thắm Tình Anh

Xuân đã về đây theo gío Đông
Ánh xuân rạng rỡ mắt môi hồng
Ngoài sân hoa nắng vờn trên lá
Mây trắng ngang trời buổi sáng trong

Xuân ở nơi nầy nhớ xuân xưa
Đêm ba mươi Tết đón Giao Thừa
Một mâm Ngũ quả bàn thờ Tổ
Bánh mứt chưng đầy thêm trái dưa

Xuân ở nơi đây phố đông người
Rộn ràng pháo nổ khắp nơi nơi
Quê hương nay đã xa vời quá
Tiếng pháo ngày xuân đã tắt rồi

Xuân thắm tình anh chiếc áo xanh
Thương màu khăn cũ mộng không thành
Màu xanh hy vọng ngày tươi sáng
Hoa nở ngập lòng bóng thiên thanh

Sao Linh

Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

XUÂN NHỚ MẸ.

Xuân về mai nở, cúc đươm hoa
Vườn xuân khoe sắc ánh chan hòa
Xuân đến nhân gian vui rộn rã
Riêng mình chạnh nhớ mẹ hiền xa


Nhớ thuở xa xưa tuổi còn thơ
Ra đi năm tháng mẹ mong chờ
Vắng con hiu quạnh lòng thương nhớ
Thân mẹ hao gầy tóc bạc phơ


Lại một mùa xuân vắng mẫu thân
Mẹ đi, con lẻ bóng dương trần
Hai nơi cách biệt tìm đâu thấy
Mẹ ở chốn nào con ở đây..

SAO LINH

XUÂN VIỄN XỨ.

Mai vàng nở rộ khắp quê hương
Nô nức chào xuân ngập phố phường
Xuân đến ngậm ngùi thân viễn xứ
Nhớ về cố quốc vạn sầu thương


Thêm một mùa xuân nơi xứ xa
Bồi hồi tấc dạ mấy xuân qua
Xuân ơi! Xuân hỡi! nàng xuân đến
Đến để lòng ta dạ xót xa

Sao linh

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2009

***Thơ - Hoàng Yến

Nghe Gió Hạ nhớ Sài Gòn.

Gió Hạ hao hao như tiếng thở dài,
Ta khập khiểng tìm em chân bước mộng.
Tuổi sáu mươi nghe đời còn lạc lỏng,
Sống quê người chỉ thể xác em ơi,
Còn tâm hồn hiệp một với em thôi,
Sài gòn ơi! Yêu em từng nỗi nhớ.
Ba mươi tháng Tư dập dồn nhịp thở,
Giãy giụa, kinh hoàng em đã thay tên.
Mâytrênđầu vần vũ cả màu đen,
Như bộ áo tang của người goá bụa,
Bỏ xa em ta không hề do dự,
Đời gập ghềnh hun hút nẻo tương lai.
Gió Hạ lao xao tựa tiếng thở dài,
Nghe quặn thắt. Sài Gòn ơi !Nhớ lắm!
Vùng đất Tự Do lòng càng thương cảm,
Hơn ba mươi năm mình đã xa nhau.
Đời là thế thôi! Dâu bể cơ cầu.
Hai chữ Việt Nam trên cao vòi vọi.
Sài Gòn ơi! em mỹ miều diễm lệ.
Hòn Ngọc Viễn Đông kiêu hãnh, tuyệt vời.
Ơi! Sài Gòn lộng lẫy giữa tim tôi.
Lòng khách ly hương còn thương nhớ mãi.
Cảm ơn em thuỷ chung như bến đợi.
Ta tàu xa nhất định sẽ quay về.

Hoàng Yến.

Lời Tâm Sự.

Mỗi sáng sớm ở đây se sắt lạnh,
Cha bảo rừng Việt Bắc còn lạnh hơn,
Lạnh mà lòng nghe quay quắt nhớ thương,
Đau một nỗi đau ngược về quá khứ,
Giấy viết nào diễn tả ra cho đủ,
Ôi! Những tháng ngày núi cao, rừng sâu,
Những tháng ngày không biết rồi đi đâu,
Mà đường về cứ xa lơ, xa lắc.
Những tháng ngày sắn, khoai chan nước mắt.
...
Còn bây giờ trên vùng đất Tự Do,
Cha dặn các con: hãy nhớ cơ đồ,
Tổ Quốc Việt Nam nơi cha đã sống,
Đã chiến đấu lúc dầu sôi lửa bỏng,
Rồi một ngày... Phải cầu thực tha phương,
Nội các con héo hắt chết đau buồn,
Khi đất nước phủ trùm màu tang tóc.
Biết dân quê mình sống tàn, thoi thóp,
Mà cánh tay cha: Quá ngắn con ơi!

Hoàng Yến

Ta Thấy Xuân Về trong mắt em.

Ta thấy Xuân về trong mắt em,
Nắng xuân vàng rực trải bên thềm.
Hoa khoe hương sắc đùa trong gió,
Ríu rít đầu cành rộn tiếng chim.

Ta thấy Xuân về qua dáng em,
Thẹn thùng, e ấp, càng xinh thêm,
Đời trai chinh chiến còn xuôi ngược,
Muốn ngỏ lời yêu sợ luỵ phiền.

Ta thấy Xuân về trên tóc em,
Mượt mà ôm trọn bờ vai êm,
Chiều nay thứ bảy cùng đi phố,
Hạnh phúc mình, thiên hạ chắc thèm!

Ta thấy Xuân về qua môi xinh,
Nụ cười duyên quá, khát khao tình,
Dù xa xôi mấy nơi tiền tuyến,
Ta vẫn hoài mơ một bóng hình...

Em ơi! Ta lại thấy Xuân về,
Mai vàng bên phố gợi tình quê,
Lòng vẫn mênh mang, đời lữ thứ,
Đâu biết làm sao vẹn ước thề.

Ta thấy Xuân về! Trong mắt em,
Đã buồn xa vắng càng buồn thêm,
Hãy nghe trong gió lời tâm sự,
Rất dịu dàng như thuở mới quen.

Ta thấy Xuân về nơi cố hương,
Lòng ta chất ngất cả trời thương,
Ở đây mê mỏi và mơ mãi,
Cùng đón Xuân, xa cách thật buồn!

Hoàng Yến

Sắc Xuân Trong Kỷ Niệm.

Mặc áo màu hoa cúc,
Em trốn trong nắng hồng,
Tình yêu đầy hương sắc,
Cho hồn Xuân lâng lâng.


Áo em màu tím nhạt,
Chiều chầm chậm êm đềm,
Vài cánh chim phiêu bạt,
Như tình ta lênh đênh.


Em mặc áo xanh biếc,
Đón anh trên lối về,
Cành vông vang chim hót.
Xuân xanh bên luỹ tre.


Áo em màu hồng phấn,
Y như hồng sơ - ri,
Gò Công trong nỗi nhớ,
Tình đẹp thuở xuân thì.


Áo anh màu xanh lá,
Ôi! Vòng tay trượng phu,
Áo em màu hoàng yến,
Đi giữa trời Xuân mơ.


Ba mươi năm xa cách,
Giấu tình xưa vào lòng,
Chiều Xuân vùng đất lạ.
Người ơi! Buồn mênh mông!

Hoàng Yến

Dòng Sông Cũ.

Truyện rất ngắn.


Tiếng con Yến gọi anh:
- Anh Hai! Chỗ nầy câu hoài không có cá. Để em nhảy xuống bắt nha.
Thằng Kỳ chưa kịp trả lời đã nghe tiếng " ùm". Tóc con Yến loả xoả trên mặt nước rồi chìm xuống.
Một tiếng " ùm " nữa. Thằng Kỳ phóng theo. Con Yến được kéo lên bờ. Mặt xanh như cắt không còn hạt máu.
Thằng Hoàng - Bạn cùng xóm cỏng con Yến về. Hôm ấy nhà thằng Kỳ đèn đuốc sáng rực. Người hơ tay chân con bé cho ấm. Kẻ ấp trán cho lại hồn. Có cả tiếng nguyện cầu của bà ngoại con Yến.

Vài hôm sau, gặp thằng Hoàng ở đầu ngõ, con Yến cười mím chi khi nghe thằng Hoàng hỏi:
- Đi câu cá nữa hôn?

**
*

Nhiều năm sau. . .
Thằng Hoàng là lính. Về phép tươi cười, sáng chói hoa mai. Con Yến bây giờ làm cô giáo.
Buổi chiều mùa mưa, hai người ra tận bờ sông. Yến bồi hồi nhớ ngày thơ ấu. Hoàng bâng khuâng nhìn mảng lục bình trôi. Hương tóc thiếu nữ xuân thì thoang thoảng đưa trong gió.
Cả hai trở về nhà riêng. Chung ước mơ ngày đất nước thanh bình .

* * *
*
Nhiều chục năm sau nữa...
Hoàng và Yến trở về thăm dòng sông cũ. Dù không đẹp mơ màng như dòng Potomac chiều Thu. Dù không nhộn nhịp như dòng Mississippi những ngày tháng Hạ - Những dòng sông họ có dịp ngắm qua.
Nhưng dòng sông cũ vẫn còn đó những ổ chèn hen đầy bùn nhão nhoét. Vẫn còn đó những bụi ô rô tua tủa gai. Vẫn còn đó những mảng lục bình đầy hoa tím.
Vẫn còn đó những cây bần rạch trổ hoa.
Đặc biệt hơn hết: cái nghèo của người đàn bà giặt áo bên cầu. Cái nghèo của người đàn ông vãi lưới quanh ghe. Cái nghèo của đám trẻ con mò cua bắt ốc. Không hề đổi thay!

Cả hai đồng cảm nhận: Có cái gì đâm thấu vào tim: Đau!

Hoàng Yến

Có Phải?

Em là một sớm mù sương.
Em là sợi khói chiều vương bếp nhà.
Em là lá, em là hoa.
Em là khóm trúc đậm đà duyên quê.
Em là hoa lựu đêm Hè.
Em là trăng buổi hẹn thề năm xưa.
Em là gió buổi giao mùa.
Em là hoa nắng giữa trưa Thu tàn,
Lạnh lùng trong buổi Đông sang,
Em là câu hát khẻ khàng ru êm.
Có phải em vẫn là em?
Cho ta Xuân mộng bên thềm tương lai?
Ai yêu mà chẳng đắm say!

Hoàng Yến

Hương Gió Mới.

Em là hương gió mới,
Trao dâng niềm đam mê,
Ru tròn một đêm mộng,
Giữa mùa trăng hẹn thề.


Em là hương gió mới,
Xua tan tuyết Đông buồn,
Ta lặng im không nói,
Lòng nghe nhiều vấn vương.


Em là hương gió mới ,
Hoà tiếng cuốc trưa Hè,
Ủi an chim lẻ bạn,
Hót não nùng đêm khuya.


Em là hương gió mới,
Giữa đất trời bao la,
Nâng cánh chim phiêu bạt,
Trở về từ xứ xa.


Em là hương gió mới,
Nồng ấm tuổi Xuân hồng,
Vời trông: Đâu cố quốc?
Giữa cuộc đời hư không!

Hoàng Yến

Xuân ở quê người.

Ở quê người ta cũng có mùa Xuân,
Nhiều lắm thèo lèo, hạt dưa, mứt bí,
Nhưng em ơi! Sao lòng buồn đến thế,
Nghe bâng khuâng thương thuở ấu thơ nào.
Ngày ấy quê mình chinh chiến, lao đao,
Tất tả ngược xuôi, dòng đời nghiệt ngã!
Chiều Xuân đến một mình nơi xứ lạ,
Hoa mai vàng hờ hững nở đầu sân,
Còn bao nhiêu lần như thế mùa Xuân?
Mình mới trở về Việt Nam yêu dấu.
Anh tự hỏi, lòng như gươm đâm thấu,
Mơ một ngày quang phục để đoàn viên,
Sống ở đây tuy lắm bạc nhiều tiền,
Nhưng có cả mồ hôi và nước mắt.
Ngày ra biển: Biển Thái Bình trước mặt.
Mà quê hương xa vời vợi muôn trùng.
Nhớ tóc mẹ già bạc trắng như bông,
Tình của Mẹ như đại dương sâu thẳm.
Ngày đi vội. Hoàng hôn còn đến chậm,
Buồn làm sao! Xuân ở giữa quê người!

Hoàng Yến

Xuân mộng

Em thấy gió Xuân lành lạnh không?
Nắng hồng như má gái chưa chồng,
Hoa Xuân cười mỉm chào khoe sắc,
Dìu dập Vườn Xuân những bướm ong.

Ta thấy hồn Xuân cũng rộn ràng,
Tình Xuân thôi hết những phân vân,
Và em về giữa đêm Xuân mộng,
Quấn quýt niềm thân ái chứa chan.

Mình sẽ cùng nhau ôn dĩ vãng,
Của tuổi học trò lắm mộng mơ,
Mà đã nhiều năm em có biết
Em là tất cả khối tình thơ

Ta cứ mong đêm mộng thật dài,
Để rồi tay cứ nắm bàn tay,
Giọng em khúc khích cười vui quá,
Và mắt em nhìn thật đắm say.

Trời đất dầu cho có đổi dời,
Mỗi người dù vẫn cách đôi nơi,
Em ơi hãy sống như Xuân mộng,
Sẽ thấy mùa Xuân đẹp cuộc đời.

Hoàng Yến

Biển. Quê Hương và Xuân.

Rập rờn sóng vỗ quanh ghềnh đá,
Ngọn thuỷ triều dâng cuối một ngày,
Bọt nước trùng trùng tung trắng xoá,
Trời xanh, mây trắng hững hờ bay.


Hôm ra biển trong ngày yên gió,
Biển trong xanh và đẹp bội phần.
Anh. Em. Dẫu đường đời trắc trở,
Vẫn gần nhau, dù cách không gian.


Giữa trời nước bao la, khoáng đảng,
Chợt thấy mình bé nhỏ làm sao.
Lòng tự nhủ có ngày gặp lại,
Buổi đoàn viên quên những thương đau


Ôi! Mơ ước bao giờ thành tựu?
Hết năm rồi! Xuân nữa lại sang,
Mình mãi ngậm ngùi thân lữ thứ.
Thèm ngắm cúc vàng nở trước sân.

Hoàng Yến.

mẹ ơi!

Mẹ già, bệnh, nằm đó.
Con ở quê người đây,
Không lo được bát cháo,
Nghĩ đến lòng đắng cay.

Đời không như mong ước,
Mẹ sống cho chồng con,
Vinh nhục theo vận nước,
Thời thanh xuân héo mòn.

Chín mươi tròn: Tuổi hạc,
Mẹ quên hết chuyện đời.
Mặc cho con cháu nhắc,
Mẹ từng bước chơi vơi.

Mùa Xuân qua, Hạ tới,
Thu úa những bồi hồi,
Rồi mai này Đông chí,
Lạnh lùng lắm! Mẹ ơi.

Nài xin ơn Thượng Đế,
Cho Mẹ sống đến ngày,
Con trở về nhà cũ,
Ôm Mẹ trong đôi tay.

Quên hết đắng cay!

Hoàng Yến.

Phố nhỏ mưa bay.


Khi anh về thăm phố nhỏ mưa bay,
Khung cảnh thân quen ngút ngàn kỷ niệm,
Em ở đâu? Anh mỏn hơi tìm kiếm,
Con đường như xa tít tận chân trời,
Bước dặm dài lòng anh đau em ơi!
Còn đâu nữa tháng ngày trong ký ức,
Anh xa em một lần và duy nhứt,
Để trọn đời đành phải chịu mất em.
Chiêm bao nào làm thức giấc buồn tênh,
Quên! Cố quên sao lòng luôn khắc khoải.
Phố nhỏ mưa bay còn nhung nhớ mãi,
Để đầu trần mình sánh bước trong mưa,
Rồi nghe lòng rạo rực hỏi yêu chưa?
Và tự thú em đã là tất cả.
Phố nhỏ mưa bay chiều nay vắng lạ,
Em đâu rồi? Người một thuở anh thương?

Hoàng Yến
From Gulf Coast Area 9-2008

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

***Thơ - Đỗ Thi Minh Giang

Nghiêng Bóng Sông Xưa

Nghiêng mình soi bóng dòng sông
Nghe chừng xa lạ cõi lòng buồn tênh
Biết rằng dầu nhớ hay quên
Chìm trong ký ức bồng bềnh dấu xưa
Đò ngang đợi mái chèo đưa
Sóng chiều trôi nhẹ nước vừa dâng cao
Bốn mươi năm nhớ cây sào
Chống ghe đưa tiễn người vào cuộc vui
Giở tờ thư cũ ngậm ngùi
Từng trang đời đã ngủ vùi tâm tư
Thoáng buồn ngậm tiếng giã từ
Đọng làn sương khói lá thu mơ màng
Giờ ai còn đợi đò ngang
Bến xưa nay vắng bóng nàng chiều rơi
Liễu nghiêng mặt nước buông lơi
Ngắm dòng sông cũ nửa vời điệu ru .
29-6-09
Đỗ Thi Minh Giang

Còn Đâu Nụ Tầm Xuân

Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra cánh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay...
Ca Dao .


Làm sao nếm được trầu cay
Nên anh vẫn mãi trông hoài tiếc thương
Níu cành hái bưởi trong vườn
Thấy cây cà tím bên đường trổ bông
Anh chờ cho tới nước ròng
Tầm xuân chưa nở, nụ hồng về đâu
Chèo quanh bến cũ nông sâu
Đợi mong xế bóng nắng sầu hoàng hôn
Đêm khuya ôm mộng tang bồng
Mây bay xứ lạ ủ hồn gió sương
Tóc mai gội nước sông Tương
Gió đùa dáng liễu còn vương sao đành
Chiều buông chiếc lá lìa cành
Mốt mai lỡ nhịp tình xanh mất rồi
Bao nhiêu năm vẫn bồi hồi
Lắng nghe sầu cảm trong tôi một thời .

10-08
Đỗ Thị Minh Giang

Ương Mầm Hy Vọng

Nơi thung lũng hoa cùng nhau đua nở *
Vàng, đỏ, trắng, hồng khoe sắc thắm tươi
Cảnh xinh đẹp chẳng ai trồng chăm sóc
Đấng hóa công khéo vẽ nét yêu kiều .

Xin cảm ơn cho một ngày vui mới
Mưa gió tan rồi chim cất tiếng ca
Tíu tít gọi nhau đón chào xuân tới
Mùa xuân giá lạnh vội tàn mau qua .

Mầm mống yêu thương không hề hư mất
Sưởi ấm cuộc đời lận đận lao đao
Cây cỏ vươn lên đi tìm sự sống
Sao ta ôm hoài bao mối lo sầu .

Mỗi ngày xin hãy ương gieo hy vọng
Trông chờ hạt giống nẩy mầm tin yêu
Trong vườn hoa vẫn còn hoài chớm nụ
Sức sống dâng từ bất hạnh ngọt ngào .

*Death Valley Cali .
1-08
Đỗ Thị Minh Giang

Hoa Phượng Xứ Người

Mấy mươi năm nhìn thấy hoa phượng vĩ **
Nơi xứ người chạnh nhớ mái trường xưa
Ngôi trường cũ giờ đây không còn nữa
Phượng đỏ có còn tắm nắng trưa ?
Bốn mươi năm vẫn nghe đầy nhung nhớ
Thưở học trò nhiều kỷ niệm thân yêu
Vũng Thơm, Vườn Táo chèo ghe sào chống
Rong chơi cùng lũ bạn phá như yêu .
Lâu lâu Thầy nghỉ, các cô con gái
Rủ nhau thả áo bay trên hè phố
Có chàng ngơ ngẩn lén đứng trông theo
Đàn bướm tung tăng đua vào lối mộng .
Tình xưa vẫn chưa vào nỗi nhạt phai
Thời học trò mới lớn tóc buông vai
Làm sao quên những tháng ngày thân ái
Trong con tim còn giữ hình bóng ai .
Hè lại về đây giờ người ở đâu
Vẳng đưa rộn rã tiếng ve kêu sầu
Tôi lặng nhìn chồi hoa vàng mới nở
Viết vần thơ thêu dệt nỗi lòng sâu .
5-08
Đỗ Thị Minh Giang

Giây Phút Hẹn Hò

Còn nhớ gì không ngày tháng qua
Cỏ non vương đọng hạt sương sa
Ánh trăng dìu dịu lung linh tỏa
Đôi mắt thơ ngây chưa lệ nhòa

Đến trường buổi sáng ngày hôm sau
Anh gửi lá thư lời ngọt ngào
Bừng nở hương lòng thơm ngát nụ
Ước gì xuân sắc đừng trôi mau

Tình yêu trọn vẹn trao về nhau
Đầm ấm tia nhìn tim xuyến xao
Trang vở viết đầy dòng nhựt ký
Tâm hồn bay bổng áng mây cao

Tóc rối thả dài trên dốc mơ
Đếm từng giây phút buổi mong chờ
Hẹn hò gặp gỡ vơi nhung nhớ
Rộn rã đôi lòng chợt ngẩn ngơ .

3-11-09
Đỗ Thi Minh Giang

Dỗ Dành Tiếng Thương

Lối xưa phượng nở bàng hoàng
Tiễn em pháo nổ sang ngang bên người
Biển ru tình sóng muôn đời
Anh đi xanh thẳm chân trời hải du
Sớm mai mờ phủ sương mù
Nhớ nhung réo gọi tờ thư phai màu
Thoáng như lòng chợt nghẹn ngào
Nghe chừng còn chút xôn xao tâm hồn
Anh về ướt lá mưa tuôn
Trái tim lỗi nhịp gỏ buồn ý thơ
Tâm tư lắng đọng niềm mơ
Ngày vui duyên thắm tóc tơ ban đầu
Từ em lỡ bước qua cầu
Thì thôi hãy cất nỗi sầu vấn vương
Dỗ dành trăm tiếng nhớ thương
Lênh đênh thân phận trùng dương bềnh bồng.

5-11-09
Đỗ thị Minh Giang

Tìm Lối Xưa

Tôi như con số không
trong vũ trụ mênh mông
tôi chẳng là gì cả
đường trần lắm gai chông .

Đây có phải đất hứa
mọi người hằng ước ao
con tim nào chất chứa
dòng máu đỏ tuôn trào .

Một nụ cười cho anh
chim hót trên đầu cành
đuôi mắt dài thăm thẳm
hoài vọng sáng long lanh .

Còn đâu những ngày thơ
tình êm đẹp như mơ
bọt nước nào chẳng vỡ
thời gian trôi hững hờ .

6-08
Đỗ Thi Minh Giang

Nhớ Tuổi Học Trò

Lòng mãi nhớ những ngày xưa tươi thắm
Tuổi học trò rộn rã tiếng chim kêu
Đường đến trường áo dài bay theo gió
Tuổi hồn nhiên chưa biết chuyện tình yêu .
Những nụ cười sao quá đổi ngây thơ
Tìm đâu ra những tháng ngày êm ái
Tuổi học trò cả tâm hồn thư thái
Sách vở miệt mài chẳng vướng buồn lo .
Tuổi mới lớn như hoa vừa chớm nở
Vội vã gì đi tìm kiếm tình yêu
Hồn e ấp với tương lai hoài bảo
Chờ ai đây sao bỗng đến một chiều .
Thôi đã hết mái trường xưa lớp cũ
Bốn mươi năm ngỡ như mới ngày nào
Có một lần nào về thăm trở lại
Lòng chợt buồn nghe một thoáng xôn xao .
Nhiều kỷ niệm đã chìm vào quên lãng
Tấm hình xưa không nhận diện ra mình
Nói như vậy không có nghĩa là hết
Trọn đời tôi vẫn nhớ bạn chân tình .
2004
Đỗ thị Minh Giang

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

***Thơ - Hoài Thương Trang

Ru Hồn

Vội vàng gì em hỡi
Chiếc lá vô tình rơi
Ngủ ngoan trên tóc rối
Chơ vơ giọt lệ đời

Vội vàng gì em hỡi
Hoa rụng nắng vàng phơi
Sợi tóc tình ai gởi
Dĩ vãng ngậm ngùi trôi

Vội vàng gì em ơi
Mùa Thu đã tàn rồi
Còn ta một phận người
Khóc ru hồn lẻ loi .

 Hoài Thương Trang
- 2008

Tương Tư Lá Đỏ

Thoảng gió Đông về lạnh buốt tay
Hàng cây chơ trọi dáng Thu gầy
Buồn ai ! Chiếc lá khô tàn úa
Rơi nhẹ hững hờ giữa heo may

Thoảng gió Đông về - tuyết phủ cây
Chơ vơ cành gẫy dưới gót giầy
Khói tỏa nhà ai nồng hương ấm
Cô đơn còn đến giữa thương vay

Thoảng gió Đông về - Người có hay
Con tim cô đọng giọt lệ này
Tương tư lá đỏ mùa Thu chết
Giữa lòng phố vắng nhớ nhung say !

Hoài Thương Trang
Lập Đông - 2008

Ngậm ngùi Thu !

Mùa Thu đã qua
Rồi quay trở lại
Người yêu đã xa
Biết có trở về
Để mùa thu trôi
Chiếc lá vàng rơi
Đọng lại trong tim
Dĩ vãng một thời
Mùa Thu nào về
Tàn phai nắng úa
Người yêu trong đời
Nào dễ phai phôi
Kỷ niệm còn lại
Dài đong tiếc nhớ
Của mùa thu đi…
Thu đến ngậm ngùi !

Thơ HoàiThươngTrang

Thu tàn

Tìm nhau chút nắng đã tàn
Giữa thềm nhung nhớ mênh mang nỗi buồn
Hững hờ ngàn cánh thu rơi
Nhẹ nhàng thầm ngỡ mùa rồi đã sang
Bâng khuâng nhặt chiếc lá vàng
Nghe trong tiếng thở muộn màng tiếc thương
Thu đi thu đến vô thường
Người đi người đến để vương mối sầu
Nắng vàng nhạt tắt buông mau
Bên đời chiếc lá đổi màu tàn phai .

Thơ Hoài Thương Trang

Thu vỡ

Thu vàng trải giữa lối đi
Cho xôn xao nắng – thầm thì gió bay
Để thương nhớ vẫn đong đầy
Bâng khuâng mây trắng trải bay bên trời
Thu rơi nhè nhẹ thu rơi
Như tình si dại một thời ta yêu
Cung đàn sầu gởi bao nhiêu
Giăng mang hết cả nỗi niềm xót xa
Thu trôi vương vấn tình ta
Nhẹ nhàng sương khói phôi pha giọt sầu
Tiếc đời còn lại gì đâu
Hư hao một thuở yêu đầu khó quên
Thu sang tràn ngập nỗi niềm
Trong ta một kiếp tơ duyên bẽ bàng
Mây đong thương nhớ ngỡ ngàng
Lạnh lùng chân bước vội vàng dấu đi
Thu buồn sương khói giăng mi
Ngỡ đời tan tác xuân thì tàn mau
Nghe chừng lá rụng thay màu
Là như thu vỡ tình đau muộn màng

Hoài Thương Trang

Hoài Thu !

Mùa thu nào về

Cho ta nhớ nhau
Vạt nắng vàng rơi
Chiếc lá đổi màu
Giọt sầu rũ xuống
Bờ mi vương vấn
Lạnh thấm sương rơi
Hay ướt mắt tôi


Mùa Thu nào về
Theo gió mây trôi
Hờ hững mưa bay
Thương nhớ vào đời

Rừng lá thu rơi
Giăng sầu khắp lối
Kỷ niệm một thời
Ai giữ cho tôi

Mùa Thu nào về
Gởi nhớ xa xôi
Hạnh phúc thênh thang
Tím mây cuối trời
Phố chợt một chiều
Lá khô tàn úa
Ngập lối tôi về
Chiếc bóng đơn côi

Thơ Hoài ThươngTrang

Thu đã về rồi Anh

Mùa thu đã về rồi
Có chiếc lá nhẹ rơi
Âm thầm theo con gió
Lao xao vào cuối trời

Mùa thu đã về rồi
Có chút nắng vàng trôi
Khói sương mù đan lối
Ru lạnh giữa đơn côi

Mùa thu đã về rồi
Có Em nhớ Anh thôi
Bên ly cà phê đắng
Sầu rơi rụng vây quanh

Mùa thu về rồi Anh
Hẹn hò cho tình gần
Bao giờ thu xa vắng
Phố buồn nhớ mong manh !

Hoài Thương Trang

Mùa Thu. Aó trắng. Cúc vàng

Mùa Thu. Aó trắng. Cúc vàng
Anh yêu như thể riêng mang góc trời
Tháng năm hạnh phúc buồn vui
Phố xưa mưa nắng ngậm ngùi tiếc thương

Mùa Thu lá rụng bên đường
Aó ai trắng ướt giọt sương trên cành
Cúc vàng rũ cánh mong manh
Nằm ngoan trên cỏ khóc Anh mộ phần

Ra đi ai cũng một lần
Nhưng sao vôi vã cho ngần nỗi đau
Vần thơ Anh . Ngàn năm sau
Những trang thơ đẹp nhuộm màu tím vương

Tên anh. Một Phạm Sĩ Trung
Mùa Thu . Aó Trắng. Nghìn trùng xa bay

Hoài Thương Trang
Thương tiếc cố thi sĩ Phạm Sĩ Trung - 09.28.2008

Sợ lá Thu rơi

Tôi ngắm Mẹ tôi - Giấc ngủ trưa
Nghe chừng nhịp thở nhẹ nhàng đưa
Môi mắt buồn vương màu thương nhớ
Một quãng đời qua
Vội vàng chưa

Tôi ngắm Mẹ tôi - Ngủ say sưa
Sợi tóc thời gian xỏa lưa thưa
Ôm bờ vai nhỏ gầy guộc quá
Vần trán khô khan
Xếp tuổi già

Tôi ngắm Mẹ tôi - Giấc nồng nàn
Mà sao lòng thật quá hoang mang
Cứ nghĩ ngày mai tôi sẽ phải
Côi cút trong đời
Chẳng còn ai

Tôi ngắm Mẹ tôi - Nét phôi phai
Vòng tay ôm chặc ước mơ trôi
Hôn nhẹ qua làn hơi Mẹ thở
Gói trọn vào tim
Những nụ cười

Tôi ngắm Mẹ tôi - Giữa cuộc đời
Nghe mùa cũng đổi bất chợt thôi
Ngoài hiên gió khẽ lay chiếc lá
Tôi sợ Thu rơi
Cánh lá vàng

Hoài Thương Trang

Mùa Thu nơi đâu ?

Mùa Thu


Đâu phải ở đâu xa
Vàng rơi cánh lá rụng hiên nhà
Giữa thềm hoa vắng vương chút nắng
Sương ướt trên cành giọt long lanh

Mùa Thu


Hoang lạnh bước chân anh
Sỏi đá nằm nghe tiếng lạc loài
Cành liễu nghiêng nghiêng đùa theo gió
Mơ gì một chút nắng tàn phai


Mùa Thu

Đâu phải chỉ riêng ai
Của lá thu phong trải lối dài
Dấu bước chân người yêu thương mãi
Ngàn năm thu vẫn chẳng nhạt phai …

Thơ Hoài Thương Trang
Mùa Thu Minnesota – 2008

Nếu mai này em chết

Thơ Hoài Thương Trang Nguyễn
Nhạc sĩ Uyên Mạc phổ nhạc
Ca sĩ:Hoàng Quân trình bày


Chuyện Ngược Đời

Thời gian chẳng thể nào như tóc
Lất phất bay bay mấy sợ thừa
Và lâu không chải nên tóc rối
Ngả màu một chút nghĩa duyên xưa

Tóc phai màu uá nên tóc bạc
Như lá vàng bay lúc thu về
Tâm hồn dù ngổn ngang thác loạn
Cũng dìu từng phím ấm đam mê

Mùa trăng tròn khuyết đâu ai biết
Mây lấp niềm riêng trải sợi dài
Cung tròn xưa rót câu tha thiết
Nay đành khuyết bóng ở trong ai

Chiêm bao là mộng hư hay thật
Tỉnh giấc mới hay chuyện ngược đời
Ví dầu cơn mơ là cõi thật
Tình mình đâu uá cánh thu rơi

Nổi trôi con sóng đời cô lữ
Tâm tư da diết cũng cạn dần
Đời sau nếu người còn cất giữ
Cũng đừng lần nữa níu bâng khuâng

thihạnh

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2009

MUÀ THU KHÉP CỬA

Mùa Thu khép cửa lâu rồi
Để hồn thi sĩ ngủ vùi trong mơ
Hàng cây lặng đứng chơ vơ
Nghe trong tiếng gió thổi mùa Đông sang
Nhẹ rơi từng sợi nắng vàng
Trải bên song cửa sầu mang nỗi sầu

Mùa Thu khép nhớ nhau
Để bông hoa tuyết trắng màu áo xưa
Hẹn hò phố ảo chiều mưa
Bóng Em chợt đến lại vừa xa bay
Vấn vương hạnh phúc qua đây
Thềm cô đơn vắng đôi tay lạnh lùng

Mùa Thu khép cửa nhớ nhung
Để dòng sông nhỏ ngập ngừng lãng trôi
Yêu gì mây tím phai phôi
Em về gõ cửa mùa Thu đợi chờ
Nhớ nhau còn đó một thời
Tình tôi còn đó - còn lời yêu Em...

Hoài Thương Trang

***Thơ - Khánh Vân – Mây Lành

MÙA THU MỞ CỬA

(Họa theo ý thơ Mùa thu khép cửa
của thi sĩ Hoài Thương Trang )

Mùa thu mở cửa gió luà
Để hồn thi sĩ ngẩn ngơ nỗi buồn
Mưa thu từng hạt mưa tuôn
Lệ rơi tí tách, chim muông gọi sầu
Lá vàng rơi rụng nơi đâu ?
Nhìn bên song cửa, mưa Ngâu chợt về

Mùa thu mở cửa nhớ quê
Con đường ngày ấy, ta về có nhau
Hôm nay, trời đất muôn màu
Vàng thu ngập lá, nôn nao tình chờ

Mùa thu mở cửa mộng mơ
Hồ thu xanh biếc, thẩn thờ riêng tôi
Em là một áng mây trôi
Lang thang bay mãi, bồi hồi nhớ ai ?

Khánh Vân – Mây Lành
(20/02/2009)

THU BUỒN

Thu về đánh dấu cuộc tình
Hợp tan là chuyện của mình đấy thôi.
Ngỡ ngàng nhìn chiếc lá rơi
Nhớ nhung héo hắt, lúc vơi lúc tràn
Ngày nào em bước sang ngang
Anh ngồi nhặt lá, hoang mang chuyện lòng
Đôi ta dệt mộng tình hồng
Tựa như men rượu khi nồng, khi cay
Thu về gom cả ngàn mây
Lung linh muôn sắc, hàng cây thay màu
Trời trong, thu khoác lụa đào
Lá xanh, lá đỏ, xôn xao lá vàng
Hồ thu in bóng mây ngàn
Thời gian thoáng bước, lá vàng héo khô
Lá rơi lướt nhẹ mặt hồ
Gió lay xào xạc, nhấp nhô nỗi sầu
Mưa thu lất phất buông mau
Lá vàng bay mãi, niềm đau vẫn đầy

Mây Lành
(29/11/2008)

THU VỀ KHẮP MUÔN NƠI

Em ngỡ thu về chỉ nơi đây
Ngờ đâu thu đến khắp trời mây
Lá vàng rơi rụng theo chiều gió
Thế giới quanh ta, thu dâng đầy

Sông suối hoà reo, biển ngẩn ngơ
Thung lũng trầm ngâm, núi thẩn thờ
Thu về tô điểm muôn màu sắc
Bức tranh tuyệt tác, dệt vần thơ

Bốn bể năm châu, thu đặt chân
Lá rơi nhè nhẹ, phất bụi trần
Trời mây, sông núi, tô hồng phấn
Nàng Thu diễm lệ đến thật gần

Anh có nghe chăng lá thu rơi?
Âm thanh dìu dặt khắp muôn nơi
Rừng cây mãi mãi còn muôn lá
Tình thu trường cửu đến nghìn đời

Mây Lành
(13/10/ 2008)

HỒN THU

Trời thu lành lạnh , sáng hôm nay
Nhìn lá vàng rơi từ ngàn cây
Đâu đây thấp thoáng mầm ly biệt
Hồn thu vời vợi, nét hao gầy

Ngày ngày, lá vẫn cứ rơi rơi
Lá khô vương vải khắp muôn nơi
Nhẹ tay nhặt lá lòng se sắt
Nổi buồn tràn ngập, không nên lời

Lá xanh vội phai , chuyển sắc vàng
Tuổi đời tiếp nối rất thênh thang
Đường đời ẩn hiên trăm vạn nẻo
Thoáng chốc đổi thay, thật ngỡ ngàng

Lá khô xào xạc khua hồn tôi
Cằn cỗi, già nua đến bên rồi
Đơn sơ một nấm mồ hoang lạnh
Còn gì để lại trên cõi đời

Ánh nắng chiều thu vẫn còn đây
Trời thu dìu dịu lá vàng bay
Nhẹ nhàng tôi bước trong chiều vắng
Hồn thu bàng bạc, nhớ nhung đầy

Mây Lành
(01 tháng 10, 2008)

THU

Nỗi nhớ vời vợi tựa núi cao
Trời xanh man mác đón Thu vào
Rừng thu thay lá , vàng màu áo
Hồ thu trầm lặng, ngóng trăng sao

Mây Lành
(06 tháng 10, 2008)

CUỐI THU

Gió nhè nhẹ thổi làn hơi lạnh
Lá vàng rơi xào xạc cuối thu
Em ngồi nhặt lá thu rơi
Đếm từng nhung nhớ lúc vơi, lúc đầy

Trăng chênh chếch soi trên mặt nước
Cảnh hồ thu gợn sóng lăn tăn
Hương thu phảng phất ánh trăng
Lụa vàng khoác nhẹ, lạnh chăng hỡi ngườì ?

Nhớ ngày ấy, thu về trong nắng
Em thơ ngây nhặt chiếc lá vàng
Cài lên mái tóc mơ màng
Tình thu vội đến, bẻ bàng ra đi

Tương tư mãi mỗi khi chiều xuống
Lá vàng rơi, tan cả tình ta
Đêm về ngắm ánh trăng ngà
Gom từng chiếc lá, biết là thu sang

Thu vàng lá điểm tô trời đất
Cảnh sắc thu ngây ngất hương tình
Dòng đời từng bước nhục vinh
Cuối thu khắc khoải, chuyện tình ngày xưa

Mây Lành - Diệu Tâm
(28/09/2008)

TÌNH THU

Hôm nay trời se lạnh
Mây khoác chiếc áo len.
Nắng vàng phơi lụa trắng
Luạ hồng buông mong manh

Hàng cây xanh hong tóc
Gió lướt nhẹ thầm thì
“ Thu đang về em nhé !
Ngăn lệ buồn bờ mi”

Thu xưa anh còn nhớ
Sân trường áo trắng bay
Thẹn thùng ôm cặp sách
Đôi mắt tròn thơ ngây

Ngập ngừng anh muốn nói
E lệ, em nhìn mây
Lúng túng, anh đưa vội
Lá thơ tình trao tay

Đêm về không ngủ được
Thao thức đếm thời gian
Mơ màng trong bóng tối
Nhớ mãi nụ cười nàng

Ngày lại ngày qua đi
Tình yêu có nghĩa gì?
Anh cô đơn thầm lặng
Nhung nhớ đóa tường vi.

Từ biệt trường em đi
Không nói lời từ ly
Hai năm trời Sư Phạm
Hỏi em, có nhớ gì ?

Nắng thu vương long lanh
Soi rõ mối tình anh
Em yêu ơi , sao nỡ
Im lặng mãi sao đành

Lời tỏ tình ngày ấy
Anh chờ mãi hồi âm
Thu vàng bao nhiêu độ
Anh yêu em âm thầm

Ngày em là cô giáo
Ngày đó anh cùng cha
Đến nhà xin dạm hỏi
Bẻ bàng biết tình xa.

Nỗi đau không nói được
Tình buồn chưa vơi đi
Em xa xôi vời vợi
Nhớ mãi có được gì?

Mười năm sau gặp lại
Anh ngỡ ngàng nhìn em
Nụ cười ngày xưa ấy
Vẫn đượm nét êm đềm

Hai mươi năm lại về
Nơi sân trường năm xưa
Lá vàng rơi nhè nhẹ
Em biền biệt sơn khê

Trời thu vẫn lành lạnh
Hương thu càng ngọt ngào
Người năm xưa đâu thấy
TÌNH THU về xôn xao

Mây Lành
(14/09/ 2008 )

LÁ VÀNG

Tặng em một chiếc lá vàng
Đem về ép sách , mơ màng nhớ anh
Trời xanh , mây trắng bay nhanh
Nắng thu óng ả , long lanh tơ trời
Thu về bao chiếc lá rơi
Vội vàng góp nhặt, đốt vơi nổi sầu
Tình đời huyền hoặc muôn màu
Tình thu trọn vẹn một màu vàng thôi
Nổi trôi một mảnh tình côi
Cô đơn gói trọn , thuyền trôi bồng bềnh
Tình anh nhịp bước chênh vênh
LÁ VÀNG năm ấy , buồn tênh lối về

Khánh Vân - Mây Lành

THU VÊ`

Gió lướt trên ngọn cỏ
Nắng vàng trên hàng cây
Lá chuyển màu đây đó
Mây bay về chốn này

Khu vườn khoe sắc thắm
Cúc đượm ánh vàng tươi
Nhẹ nhàng bên thềm vắng
Thu đến với mọi người

Lá thu khua xào xạc
Nắng thu lóng lánh vàng
Hương thu tỏa thơm ngát
Thu về trong miên man

Chiều thu buồn im vắng
Lác đác lá vàng rơi
Vẻ ưu sầu trong nắng
Hồn thu dâng cao vời

Giọt mưa thu tí tách
Đẫm ướt mảnh trời đêm
Con đường nào xa cách
Nỗi nhớ nhung êm đềm

Thu ơi! Đừng đi nhé
Hãy đếm lá vàng rơi.
Lá rơi bao nhiêu chiếc
Tình tôi bấy nhiêu sầu

Mây Lành
 (18/10/2007)