Tầm mắt nhỏ nhìn biển vô bờ bến
Sóng lăn tăn chạy xa tít mù khơi
Khi dâng cao bọt trắng xóa chân trời
Khi yên lặng biển mang đầy huyền bí
Em cũng thế buồn vui cùng ý nghĩ
Chỉ có anh chiếm tâm trí của em
Như lá vàng chiều nay rụng trước thềm
Không khoảng trống nào dành riêng em nữa
Trời tháng chín nắng không vào tới cửa
Gió heo may nhè nhẹ cứa vào hồn
Lạnh chút thôi vừa đủ thấy cô đơn
Về vây kín chỗ em ngồi hong tóc
Đuà với tóc những ngón tay ngà ngọc
Hết xoắn rồi buông từng sợi tơ vương
Em gỡ hoài không hết nỗi nhớ thương
Bởi anh giấu tình ta vào trong đó
Như Ly
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét