Hôm nay trời se lạnh
Mây khoác chiếc áo len.
Nắng vàng phơi lụa trắng
Luạ hồng buông mong manh
Hàng cây xanh hong tóc
Gió lướt nhẹ thầm thì
“ Thu đang về em nhé !
Ngăn lệ buồn bờ mi”
Thu xưa anh còn nhớ
Sân trường áo trắng bay
Thẹn thùng ôm cặp sách
Đôi mắt tròn thơ ngây
Ngập ngừng anh muốn nói
E lệ, em nhìn mây
Lúng túng, anh đưa vội
Lá thơ tình trao tay
Đêm về không ngủ được
Thao thức đếm thời gian
Mơ màng trong bóng tối
Nhớ mãi nụ cười nàng
Ngày lại ngày qua đi
Tình yêu có nghĩa gì?
Anh cô đơn thầm lặng
Nhung nhớ đóa tường vi.
Từ biệt trường em đi
Không nói lời từ ly
Hai năm trời Sư Phạm
Hỏi em, có nhớ gì ?
Nắng thu vương long lanh
Soi rõ mối tình anh
Em yêu ơi , sao nỡ
Im lặng mãi sao đành
Lời tỏ tình ngày ấy
Anh chờ mãi hồi âm
Thu vàng bao nhiêu độ
Anh yêu em âm thầm
Ngày em là cô giáo
Ngày đó anh cùng cha
Đến nhà xin dạm hỏi
Bẻ bàng biết tình xa.
Nỗi đau không nói được
Tình buồn chưa vơi đi
Em xa xôi vời vợi
Nhớ mãi có được gì?
Mười năm sau gặp lại
Anh ngỡ ngàng nhìn em
Nụ cười ngày xưa ấy
Vẫn đượm nét êm đềm
Hai mươi năm lại về
Nơi sân trường năm xưa
Lá vàng rơi nhè nhẹ
Em biền biệt sơn khê
Trời thu vẫn lành lạnh
Hương thu càng ngọt ngào
Người năm xưa đâu thấy
TÌNH THU về xôn xao
Mây Lành
(14/09/ 2008 )
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét