Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2009

Dòng Sông Cũ.

Truyện rất ngắn.


Tiếng con Yến gọi anh:
- Anh Hai! Chỗ nầy câu hoài không có cá. Để em nhảy xuống bắt nha.
Thằng Kỳ chưa kịp trả lời đã nghe tiếng " ùm". Tóc con Yến loả xoả trên mặt nước rồi chìm xuống.
Một tiếng " ùm " nữa. Thằng Kỳ phóng theo. Con Yến được kéo lên bờ. Mặt xanh như cắt không còn hạt máu.
Thằng Hoàng - Bạn cùng xóm cỏng con Yến về. Hôm ấy nhà thằng Kỳ đèn đuốc sáng rực. Người hơ tay chân con bé cho ấm. Kẻ ấp trán cho lại hồn. Có cả tiếng nguyện cầu của bà ngoại con Yến.

Vài hôm sau, gặp thằng Hoàng ở đầu ngõ, con Yến cười mím chi khi nghe thằng Hoàng hỏi:
- Đi câu cá nữa hôn?

**
*

Nhiều năm sau. . .
Thằng Hoàng là lính. Về phép tươi cười, sáng chói hoa mai. Con Yến bây giờ làm cô giáo.
Buổi chiều mùa mưa, hai người ra tận bờ sông. Yến bồi hồi nhớ ngày thơ ấu. Hoàng bâng khuâng nhìn mảng lục bình trôi. Hương tóc thiếu nữ xuân thì thoang thoảng đưa trong gió.
Cả hai trở về nhà riêng. Chung ước mơ ngày đất nước thanh bình .

* * *
*
Nhiều chục năm sau nữa...
Hoàng và Yến trở về thăm dòng sông cũ. Dù không đẹp mơ màng như dòng Potomac chiều Thu. Dù không nhộn nhịp như dòng Mississippi những ngày tháng Hạ - Những dòng sông họ có dịp ngắm qua.
Nhưng dòng sông cũ vẫn còn đó những ổ chèn hen đầy bùn nhão nhoét. Vẫn còn đó những bụi ô rô tua tủa gai. Vẫn còn đó những mảng lục bình đầy hoa tím.
Vẫn còn đó những cây bần rạch trổ hoa.
Đặc biệt hơn hết: cái nghèo của người đàn bà giặt áo bên cầu. Cái nghèo của người đàn ông vãi lưới quanh ghe. Cái nghèo của đám trẻ con mò cua bắt ốc. Không hề đổi thay!

Cả hai đồng cảm nhận: Có cái gì đâm thấu vào tim: Đau!

Hoàng Yến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét