Trời thu lành lạnh , sáng hôm nay
Nhìn lá vàng rơi từ ngàn cây
Đâu đây thấp thoáng mầm ly biệt
Hồn thu vời vợi, nét hao gầy
Ngày ngày, lá vẫn cứ rơi rơi
Lá khô vương vải khắp muôn nơi
Nhẹ tay nhặt lá lòng se sắt
Nổi buồn tràn ngập, không nên lời
Lá xanh vội phai , chuyển sắc vàng
Tuổi đời tiếp nối rất thênh thang
Đường đời ẩn hiên trăm vạn nẻo
Thoáng chốc đổi thay, thật ngỡ ngàng
Lá khô xào xạc khua hồn tôi
Cằn cỗi, già nua đến bên rồi
Đơn sơ một nấm mồ hoang lạnh
Còn gì để lại trên cõi đời
Ánh nắng chiều thu vẫn còn đây
Trời thu dìu dịu lá vàng bay
Nhẹ nhàng tôi bước trong chiều vắng
Hồn thu bàng bạc, nhớ nhung đầy
Mây Lành
(01 tháng 10, 2008)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét