Xích-lô hành
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc
đời đã đổi, thôi thì mẹ kiếp
bụng đói meo bắt gối phải bò
kéo chiếc càng xe ra ngõ hẹp
hôm nay ta hành nghề xích-lô.
vào chốn giang hồ làm ma mới
lấy tài, đứng bến, chắc không kham
tìm đâu đó một nơi, đậu lại
vấn thuốc rê, đợi khách, khỏe hơn.
đạp tà tà, để dành hơi sức
lát nữa đây lên dốc, qua cầu
đường cũ thay tên, cố mà thuộc
chỗ vui chơi, gắng nhớ cho lâu.
thuận giá, xin mời lên, bà chị
thiếu vài đồng, cũng được, ông anh
có khách ngồi xe, tiền thành gạo
là có mồ hôi đổ ướt lưng.
tạ ơn bác biếu thêm tiền lẻ
cảm ơn cô xuống trước nơi dừng
mới hay, trong tận cùng khốn khó
còn khối người giữ được lòng nhân.
đạp xích-lô hề, thời thổ tả
a ha, lao động để vinh quang
chỉ tiếc xưa phí công kinh sử
tàn cuộc rồi bỗng hóa lầm than!
Nguyễn Văn Ngọc
(17-4-07)
Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009
Buổi chiều trước mặt - Thơ: Nguyễn Văn Ngọc
Buổi chiều trước mặt
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc
chiều bệnh hoạn ra sân phơi nắng
ngồi ngó mông đồi núi Phước Long
rào tre nhọn bốn bề vây hãm
trại tù như ốc đảo giữa rừng .
tôi ngồi ngó buổi chiều vừa tới
bạn bè đi lao tác trở về
những hình nhân tả tơi, ốm đói
đang trần truồng tắm dưới mương, khe .
bạn bè tôi, những người tuổi trẻ
gánh oằn vai chiến trận hôm qua
giờ gánh thêm tù đày, nghiệt ngã
nên già nua trước tuổi không ngờ .
tôi ngồi ngó buổi chiều thật muộn
liếp phên thưa, lán trại tù mù
bóng bạn bè tới lui, thầm lặng
xẻ chia nhau từng bát khoai khô .
tôi ngồi ngó buổi chiều lịm tắt
những buổi chiều sao quá giống nhau
ngoài rào kia chắc gì đã khác
khi quê hương chìm đáy vực sâu !
Nguyễn Văn Ngọc
30/12/05
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc
chiều bệnh hoạn ra sân phơi nắng
ngồi ngó mông đồi núi Phước Long
rào tre nhọn bốn bề vây hãm
trại tù như ốc đảo giữa rừng .
tôi ngồi ngó buổi chiều vừa tới
bạn bè đi lao tác trở về
những hình nhân tả tơi, ốm đói
đang trần truồng tắm dưới mương, khe .
bạn bè tôi, những người tuổi trẻ
gánh oằn vai chiến trận hôm qua
giờ gánh thêm tù đày, nghiệt ngã
nên già nua trước tuổi không ngờ .
tôi ngồi ngó buổi chiều thật muộn
liếp phên thưa, lán trại tù mù
bóng bạn bè tới lui, thầm lặng
xẻ chia nhau từng bát khoai khô .
tôi ngồi ngó buổi chiều lịm tắt
những buổi chiều sao quá giống nhau
ngoài rào kia chắc gì đã khác
khi quê hương chìm đáy vực sâu !
Nguyễn Văn Ngọc
30/12/05
Qua vùng biển - Nguyễn Văn Ngọc
Qua vùng biển
Nắng lên cho hồng môi em
Đại dương đẹp như tay mềm
Anh đi nhặt hòn sỏi nhạt
Tặng em không có gì thêm.
Đừng buồn khi đời trắng tay
Trời xuân rồi cũng xuân phai
Nắng qua một vùng biển mặn
Nằng lên cho tóc em dài.
Ơi em là đóa bình minh
Thương em thương như ý tình
Mai không ngày về hãy khóc
Một đời vui thân chiến chinh.
Đi qua vùng biển cô đơn
Cho anh cho hết phần hồn
Mang theo ra ngoài mặt trận
Ngàn năm chỉ còn em thương.
Nguyễn Văn Ngọc
1972
Nắng lên cho hồng môi em
Đại dương đẹp như tay mềm
Anh đi nhặt hòn sỏi nhạt
Tặng em không có gì thêm.
Đừng buồn khi đời trắng tay
Trời xuân rồi cũng xuân phai
Nắng qua một vùng biển mặn
Nằng lên cho tóc em dài.
Ơi em là đóa bình minh
Thương em thương như ý tình
Mai không ngày về hãy khóc
Một đời vui thân chiến chinh.
Đi qua vùng biển cô đơn
Cho anh cho hết phần hồn
Mang theo ra ngoài mặt trận
Ngàn năm chỉ còn em thương.
Nguyễn Văn Ngọc
1972
Ở Miami, nhớ Vũng Tàu - Nguyễn Văn Ngọc
Ở Miami, nhớ Vũng Tàu Miami, biển, nắng, hè tôi đi giữa tiếng nhạc ve ru đời giao cành, phượng đỏ son môi như gái Nam Mỹ nằm phơi ngực trần quán trưa, âm vọng miên man ly bia lạnh, sủi bọt tràn trên tay lẫn trong khói thuốc vờn bay chập chờn cố quận, lắt lay mối sầu ngồi đây, tôi nhớ Vũng tàu. Nguyễn Văn Ngọc 6-05 |
Núi Thấp - Nguyễn Văn Ngọc
Núi Thấp Đi qua núi thấp, hồn tê điếng đau tiếng chim kêu lạc ven rừng thu cuối mùa thật hiếm hoi nắng mà lòng ta đã ngợp gió đông. Đi qua núi thấp, chiều xuống thấp nhớ bạn xưa, nhớ cụm rừng xưa Tìm quanh, chỉ thấy ta và bóng giữa tàn thu, đất ngập lá khô. Đi qua núi thấp, ngỡ đồi cũ trong những chiều lửa đạn điêu linh bạn bao đứa chết khi tuổi trẻ còn ta sống sót làm bại binh. Đi qua núi thấp, đá chồng, dựng ngó như ai ngồi ôm mối sầu vết thương quá khứ theo dáng tượng bật máu chảy từ tim ta đau. Đi qua núi thấp, mưa rơi, tối thú mất bầy hú vọng truông xa tưởng chừng ta cũng vừa lạc lối đường hút sâu không biết đâu nhà. Nguyễn Văn Ngọc 11/1995 |
Lòng Riêng Như Được - Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Đào Thúy
Lòng Riêng Như Được
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Đào Thúy
Còn Mùa Thu Nào
thu về đầu hiên vắng
hoa rụng đỏ ngoài thềm
nhớ sao người áo trắng
thu này đã bao năm.
Hồ Như
em cố tình làm rơi
quanh tôi mấy nụ cười
tôi vô tình không nhặt
nên giờ tiếc xa xôi.
Có Phải Người Thuở Xưa
ô kìa xanh áo lụa
cũng môi hồng, tóc mưa
tôi qua đường ngó lại
có phải người thuở xưa?
Lá Thu Phai
rơi từ trang sách tặng
một chiếc lá thu phai
người cuối trời quên lãng
bỗng hiện về đêm nay.
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Đào Thúy
Còn Mùa Thu Nào
thu về đầu hiên vắng
hoa rụng đỏ ngoài thềm
nhớ sao người áo trắng
thu này đã bao năm.
Hồ Như
em cố tình làm rơi
quanh tôi mấy nụ cười
tôi vô tình không nhặt
nên giờ tiếc xa xôi.
Có Phải Người Thuở Xưa
ô kìa xanh áo lụa
cũng môi hồng, tóc mưa
tôi qua đường ngó lại
có phải người thuở xưa?
Lá Thu Phai
rơi từ trang sách tặng
một chiếc lá thu phai
người cuối trời quên lãng
bỗng hiện về đêm nay.
Cuối Năm - Nguyễn Văn Ngọc
Cuối Năm
Có cơn mưa bụi nhỏ
Rơi chiều nay cuối năm
Có tôi tên khách trú
Giữa phố người đi quanh
Đi quanh đời lưu vong
Tôi soi tôi mặt lạ
Qua từng ô cửa gương
Nghe tim buồn mục nát
Vẻ đầy trong trí tưởng
Chốn cũ còn nhớ quên
Rồi gọi thầm vô vọng
Những nỗi niềm không tên
Lòng vẫn muốn dững dưng
Sao hồn sầu chất nặng
Trên lạc loài bước chân
Trên vĩa hè quá vãng
Mười lăm năm bỏ xứ
Mười lăm chiều cuối năm
Mang trên lưng thập giá
Tôi gã mộng du câm
Nguyễn Văn Ngọc
Đếm mùa sang - Nguyễn Văn Ngọc
Đếm mùa sang
sân trước đầy lá đỏ
vườn sau ngập lá vàng
bao năm, thân khách trú
bao năm, đếm mùa sang.
Nguyễn Văn Ngọc
sân trước đầy lá đỏ
vườn sau ngập lá vàng
bao năm, thân khách trú
bao năm, đếm mùa sang.
Nguyễn Văn Ngọc
Có phải mùa Thu cũ - Nguyễn Văn Ngọc
Có phải mùa Thu cũ nắng đã thôi vàng lụa trời không còn biếc xanh có phải mùa Thu cũ về theo gió xô cành? Nguyễn Văn Ngọc _________________ Vietnam Library Network http://www.vietnamlibrary.net |
Rồi như gió vô tình - Nguyễn Văn Ngọc
Rồi như gió vô tình
những cơn gió vô tình
thổi bay ngàn chiếc lá
em rồi cũng vô tình
quên ta như bóng lạ.
Nguyễn Văn Ngọc
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
những cơn gió vô tình
thổi bay ngàn chiếc lá
em rồi cũng vô tình
quên ta như bóng lạ.
Nguyễn Văn Ngọc
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Tháng Tư, ngày cuối - Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Ấu Tím
Tháng Tư, ngày cuối
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Ấu Tím
đơn vị dường như còn nguyên
trên đường tăng viện quân bạn
bỗng đâu có lệnh đầu hàng
ô hay miền Nam thất trận!
vứt khẩu súng xuống bìa rừng
vùi chiếc mũ xanh hốc đá
tôi ngang qua đó, Dĩ An
buổi chiều tháng Tư rã ngũ.
xóm Bắc ảm đạm màu tang
mắt những cụ già lệ đẫm
tim tôi ai lấy dao đâm
lúc cởi bỏ đi áo lính.
chị dúi gói xôi vào tay
bác đem cho bộ thường phục
tình dân vẫn bát nước đầy
thẹn mình không giữ được nước.
tôi bước cơ hồ mộng du
dòng người ngược xuôi, hối hả
về đâu đêm nay, về đâu
khi trọn quê hương nhuộm đỏ?
Nguyễn Văn Ngọc
Thơ: Nguyễn Văn Ngọc - Diễn ngâm: Ấu Tím
đơn vị dường như còn nguyên
trên đường tăng viện quân bạn
bỗng đâu có lệnh đầu hàng
ô hay miền Nam thất trận!
vứt khẩu súng xuống bìa rừng
vùi chiếc mũ xanh hốc đá
tôi ngang qua đó, Dĩ An
buổi chiều tháng Tư rã ngũ.
xóm Bắc ảm đạm màu tang
mắt những cụ già lệ đẫm
tim tôi ai lấy dao đâm
lúc cởi bỏ đi áo lính.
chị dúi gói xôi vào tay
bác đem cho bộ thường phục
tình dân vẫn bát nước đầy
thẹn mình không giữ được nước.
tôi bước cơ hồ mộng du
dòng người ngược xuôi, hối hả
về đâu đêm nay, về đâu
khi trọn quê hương nhuộm đỏ?
Nguyễn Văn Ngọc
Vẫn thèm tách cà-phê cố xứ - Nguyễn Văn Ngọc
Vẫn thèm tách cà-phê cố xứ xứ người, phố lạ, dăm thằng bạn cuối tuần, lại hẹn ra ngồi quán uống cà-phê, tìm chút thảnh thơi giữa tất bật đời buồn tị nạn. tìm chút thảnh thơi, sáng thứ Bảy tạm quên công sở với nhà máy chuyện nợ nần, cơm áo, nhà, xe năm ngày làm mướn, thân đủ oải. cà-phê Dunkin hay Starbucks * đâu sánh bằng Thanh Bạch, Pagode nhớ ơi, cà-phê Sài Gòn xưa nhớ ly xây-chừng nơi quán cốc. gặp nhau đây, mấy tên lính cũ lan man thời thế, thiên hạ sự sầu lưu vong vẫn nặng trong hồn vẫn thèm tách cà-phê cố xứ. Nguyễn Văn Ngọc 10/09 * Dunkin và Starbucks là 2 tiệm coffee to go rất thịnh hành ở Bắc Mỹ _________________ Vietnam Library Network http://www.vietnamlibrary.net |
Lá sầu - Nguyễn Văn Ngọc
Lá sầu
lá vàng lá đỏ
lá tím lá nâu
những chiếc lá sầu
bay bay theo gió.
tôi qua vườn cũ
nhặt lá mùa rơi
nhớ khăn quàng ai
đẹp như sắc lá.
một ngày thuở nọ
cùng qua vườn này
đuổi bắt lá bay
hồn nhiên dáng nhỏ.
Thu phai mấy độ
dáng nhỏ nay đâu
khăn có nhạt màu
giữa đời khổ lụy?
Nguyễn Văn Ngọc
28-9-09
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Chỉ có mưa buồn trong mắt cay - Nguyễn Văn Ngọc
Chỉ có mưa buồn trong mắt cay
không còn lối sỏi, tiếng guốc em
khua lao xao cùng nụ cười hiền
vòng tay ôm bên ngoài cổng mở
mỗi lần về phép, tôi ghé thăm.
không còn sớm mai, ly cà phê
ngồi nghe em đọc thơ Tagore*
“tâm tình dâng hiến”, như trao gởi
bao lời yêu đằm thắm, thiết tha.
không còn trưa, dịu mát gian phòng
bàn tay chờ đơm bát cơm ngon
em thương đời lính, thương áo trận
tôi thương em sâu thẳm tâm hồn.
không còn đêm, dưới tàng ngọc lan
mình hôn nhau những nụ nồng nàn
hương hoa, hương tóc em ngây ngất
theo tôi về đơn vị xa xăm.
không còn em, ôi không còn ai
tôi trở lại nơi đó chiều nay
ngôi nhà cũ, tường cao, kín cửa
chỉ có mưa buồn trong mắt cay.
có thực không còn em, không còn
tuổi hai mươi chối bỏ trần gian
tàn cuộc chiến chinh, tôi sống sót
cớ sao em về đất ngủ ngoan!?
Nguyễn Văn Ngọc
4 Sept, 2009
_______________________________________________________
* Rabindranath Tagore (1861-1941), giải Nobel văn chương 1913, thi sĩ, triết gia Ấn Độ.
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
không còn lối sỏi, tiếng guốc em
khua lao xao cùng nụ cười hiền
vòng tay ôm bên ngoài cổng mở
mỗi lần về phép, tôi ghé thăm.
không còn sớm mai, ly cà phê
ngồi nghe em đọc thơ Tagore*
“tâm tình dâng hiến”, như trao gởi
bao lời yêu đằm thắm, thiết tha.
không còn trưa, dịu mát gian phòng
bàn tay chờ đơm bát cơm ngon
em thương đời lính, thương áo trận
tôi thương em sâu thẳm tâm hồn.
không còn đêm, dưới tàng ngọc lan
mình hôn nhau những nụ nồng nàn
hương hoa, hương tóc em ngây ngất
theo tôi về đơn vị xa xăm.
không còn em, ôi không còn ai
tôi trở lại nơi đó chiều nay
ngôi nhà cũ, tường cao, kín cửa
chỉ có mưa buồn trong mắt cay.
có thực không còn em, không còn
tuổi hai mươi chối bỏ trần gian
tàn cuộc chiến chinh, tôi sống sót
cớ sao em về đất ngủ ngoan!?
Nguyễn Văn Ngọc
4 Sept, 2009
_______________________________________________________
* Rabindranath Tagore (1861-1941), giải Nobel văn chương 1913, thi sĩ, triết gia Ấn Độ.
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Tháng Tư, ngày cuối - Nguyễn Văn Ngọc
Tháng Tư, ngày cuối
đơn vị dường như còn nguyên
trên đường tăng viện quân bạn
bỗng đâu có lệnh đầu hàng
ô hay miền Nam thất trận!
vứt khẩu súng xuống bìa rừng
vùi chiếc mũ xanh hốc đá
tôi ngang qua đó, Dĩ An
buổi chiều tháng Tư rã ngũ.
xóm Bắc ảm đạm màu tang
mắt những cụ già lệ đẫm
tim tôi ai lấy dao đâm
lúc cởi bỏ đi áo lính.
chị dúi gói xôi vào tay
bác đem cho bộ thường phục
tình dân vẫn bát nước đầy
thẹn mình không giữ được nước.
tôi bước cơ hồ mộng du
dòng người ngược xuôi, hối hả
về đâu đêm nay, về đâu
khi trọn quê hương nhuộm đỏ?
Nguyễn Văn Ngọc
Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009
Nơi nào là tình yêu - Miên Du Dalat Productions
Phố Lạ - Nhược Thu
Phố Lạ Từ kiếp nào ta đã biết nhau Bây giờ gặp lại có nôn nao Sao em giấu tuyết vào tranh vẽ Làm nắng chiều phai nét ngọt ngào ? Từ kiếp nào em đã khắc tranh Vì sao còn nhớ khắc tên anh Em ơi đừng khắc sầu trên giấy Đời sẽ buồn theo bởi mỏng manh Phố lạ em về xa lắm không ? Có e tuyết lạnh sắt se lòng Có e thì hãy dừng đôi phút Chờ tuyết tan rồi nắng sẽ trong Nhược Thu _________________ Vietnam Library Network http://www.vietnamlibrary.net |
Thơ & Nhạc Nhược Thu
|
**** - Thơ Việt Dương Nhân -Gió Đa Tình
Thương gởi đến những tâm hồn nghệ sĩ
Đã trót mang một tâm hồn nghệ sĩ,
Gió đa tình, lãng mạn có nghĩa gì
Bầu trời yêu, ôi! sao mà tuyệt mỹ,
Ở đâu đâu cũng huyền diệu mê ly.
Mấy đêm nay giấc ngủ thường mộng mị
Bóng một người đang ngự trị trong tim
Bỗng đang vui sao hồn đứng lặng im
Rồi hờn giỗi nghe tình yêu chết lịm.
Chuyện yêu đương ai nào dám đi tìm
Sao lại đến để hồn ta đổi tím
Cứ thẫn thờ quờ quạng kiếm vòng tay
Cho khỏi trống những đêm dài cô quạnh.
Người là ai, đốt lửa tình bạo mạnh ?
Làm hồn ta sờ sợ chuyện không lành
Vì trải qua ngang trái thuở ngày xanh
Còn tê tái nơi cõi lòng chưa lắng
Vẫn cám ơn người đến trong đêm vắng
Hiện bóng lên và nói cười văng vẳng
Sưởi lòng nầy qua cơn lạnh giá băng
Dệt mấy vần thơ trao tặng đến người...
Ta đa tình, lãng mạn xin đừng cười
Hồn nghệ sĩ trái tim mãi còn tươi
Mơ huyền thoại, nhìn tranh trên Tiên giới
Mộng phù du mà lại thấy tuyệt vời...
(Ivry s/Seine, nửa đêm 26-06-1998)
Zéphyr et Apollon
La Muse sur mon berceau s’est penché,
Zéphyr et Apollon sont mes compagnons
Ô Mon ciel azuré, enchanteur,
Empli de beauté et félicité...
Morphée m’emporte dans ses rêves...
Rêve de mon prince qui règne sans partage,
Mais pourquoi soudain mon âme se fige-t-elle
Et cet effroi qui me glace le coeur... !
Qui donc oserait aller chercher le Bonheur...
Es-tu donc venu pour me laisser ensuite,
Eperdue, cherchant en vain ces bras aimants
Pour combler le vide des longues nuits solitaires
Qui es-tu, pour allumer ainsi ce brasier ?
Tourmenter mon âme brisée par le malheur,
Ces amours d’autrefois qui sont encore là
Aux cicatrices encore ouvertes...
Je te remercie, toi qui es venu...
Au milieu de la nuit, tu es apparu
Avec ton rire, ton bavardage,
Tu as réchauffé ce coeur glacé...
De mes amours, de mes rêves
N’en riez pas !.. Regarde, vois !
Ce ciel couvert de peintures mirifiques
Rêve, rêve à ce monde de chimères...
Rêve d’un jour, rêve éphémère..
Mais ô combien étincelant ! ...
(Traduit par Marie-Colombe Bạch Thị-Ngọc-Sương)
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Xuân Đã Đến... - Việt Dương Nhân,
Xuân Đã Đến... Xuân đã đến rồi các bạn ơi ! Tung tăng vạt nắng tỏa khung trời Líu lo én nhạn đang bay lượn Lú nhú cây cành đâm đọt chồi Thơ dệt đôi vần gieo rắc thả Bút từ vài nét viết chưa ngơi Mấy lời ước mới cùng vui chúc Bay đến vườn Xuân chào mọi người. Việt Dương Nhân Xuân Vui 2006 Nắng ấm ôm đời thắm-thiết ơi Muôn chim tiếng hót đẹp bầu trời Ngu-ngơ cánh én bay lơ-lửng Lất-khất trăm hoa ráng nẩy chồi Chú Cuội ôm duyên lòng tản-mạn Hằng-Nga tủi phận dạ chưa ngơi Nàng xuân điệu vũ nghê-thường-khúc Chợt với hương yêu lảo-đảo người . Tiểu Bảo 22-3-2006 Đối Bóng ... Ta gọi âm thầm ký ức ơi ! Trả lời ta, tít tận chân trời Lơ thơ nhạn lẻ tìm đâu tổ Nhăn nhúm cành khô khóc phận chồi Nửa kiếp trải qua hoàn tay trắng Một đời nhìn lại chẳng cơ ngơi Đêm nay đối bóng mình cô quạnh Để biết rằng ta đã mất người BX Bóng Chiều Bóng chiều lảng vảng tiếng à ơi ! Mây bay lờ lững tận chân trời Xa trông đàn nhạn bay về tổ Bến vắng nhành hoa bật nẩy chồi Lữ khách vội vàng tìm quán trọ Con thuyền xuôi mái bến nào ngơi Dòng sông lặng lẽ buồn không sóng Cô tịnh nơi đây chẳng bóng người Hòa273 Cảnh Xuân Trăm hoa đua nở gọi xuân ơi Khoe dáng khoe duyên rạng đất trời Cảnh vật khoác lên bao sắc áo Thiên nhiên trang điểm một rừng chồi Cỏ non dệt thảm dài vô tận Thông lão tô màu lục chẳng ngơi Bên suối anh đào buông mái tóc Hoa theo dòng nước chở tình người NN Xuân Đã Đến Xuân buồn nhớ lắm cố hương ơi ! Đã mấy mùa Xuân tuyết trắng trời Chậu cúc chào Xuân vừa nẩy lộc Hoa Xuân đón Tết mới đâm chồi Xuân còn làm việc không vui vẻ Xuân vẫn đi cày chẳng nghỉ ngơi Điện thoại chúc Xuân cho có lệ Tình Xuân hờ hững với muôn người (conmeonho) _________________ "Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc" YTKCPQ |
Gốc Liễu Ven Sông - Xướng : Việt Dương Nhân
Xướng : Việt Dương Nhân
Họa : Hương Việt
.......: Tiểu Bảo
.......: Trúc Quỳnh
.......: Quế Hương
.......: Tú Khuê
.......: ViVI
.......: H
.......: HNLC
Gốc Liễu Ven Sông
Gốc liễu ven sông đứng lặng thinh
Nắng mưa chồng chất liễu càng xinh
Bao lần sương gió mình cong rũ
Mấy bận bão giông thân khó (rung) rinh
Quân Tử bước qua nghiêng ngắm lá
Tiểu Nhân trờ đến vói rung cành
Khá khen nhành liễu luôn day dẻo
Vững gốc chuyển xoay biết phận mình
việtdươngnhân
(Paris 12.3.2006, Đông_Xuân giao mùa)
Cành Liễu
Cành liễu đợi ai đứng lặng thinh
Nắng mưa bao nỗi dáng tươi xinh
Dầm sương hứng gió tâm không ngại
Dãi nắng trải giông ý vẫn minh
Tạc dạ lối xưa hoa chẳng rũ
Ghi lòng bến cũ lá vinh cành
Trăm năm liễu yếu không xao xuyến
Thế sự trầm thăng giữ phận mình
Hương Việt
(Cali. 13.3.2006)
Dáng Liễu
Yêu kiều dáng ấy đứng làm thinh
Hứng chịu phong-sương vẫn đẹp xinh
Gọi gió lang-thang mời thắm-thiết
Nhìn mây thủ-thỉ muốn ai rinh
Sông sâu nước chảy đời man-mác
Liễu rũ đong-đưa sống bám cành
Quyến-luyến xuân-thì trôi khát vọng
Tình ơi ! giấc mộng chỉ riêng mình
Tiểu Bảo
(14-3-2006)
Liễu
Liễu rũ bên hồ dáng lặng thinh
Buồn lo để mất nét xinh xinh
Lao đao một kiếp chưa ai rước
Lận đận muôn đời chửa kẻ "rinh"
Quạnh quẽ đêm ngày cùng sóng nước
Đìu hiu sớm tối với cây cành
Dù cho bão tố vùi thân xác
Vẫn đứng bơ vơ chỉ một mình .
Trúc Quỳnh
(13/3/2006)
Thân Liễu Ven Hồ
Mặt hồ phẳng lặng đứng im thinh
Cành liễu đong đưa soi bóng xinh
Mặc khách tao nhân đưa mắt liếc
Chinh nhân lữ khách với tay rinh
Phong ba bão tố vẫn đầy lá
Gió táp mưa sa chẳng gẫy cành
Xao xác gió chiều sầu lẻ bạn
Thăng trầm dâu bể giữ thân mình
Quế Hương
Sầu Liễu
Rặng liễu chờ ai đứng lặng thinh
Dáng vẻ u sầu nét càng xinh
Nhành cong tha thướt, chim xao xác
Lá rũ ấp e, cá rung rinh
Chiều xuống bâng khuâng ngồi vịn nhánh
Trăng lên thờ thẫn đứng tựa cành
Người từ độ ấy đi biền biệt
Có kẻ thương cây-khóc phận mình...
Tú Khuê
(15.3.2006)
Phận Liễu
Phận liễu một mình đứng lặng thinh
Nghiêng soi đáy nước bóng lung linh
Nắng mưa độc địa đâm chồi đẹp
Giông bão âm u nở lá xinh
Lỡ vận anh hùng ngồi tựa rũ
Thời cơ hạ tiện đứng rung rinh
Tháng năm dâu bể trơ trơ đứng
Chứng nhận giai nhân than phận mình
ViVi
(25.3.06)
Hoạ ngược vận
Liễu Mọc Bờ Sông
Liễu mọc bờ sông có một mình
Thân gầy lá mỏng dáng xinh xinh
Gió xuân thổi đến vờn trên lá
Liễu ngả nghiêng mình tóc rung rinh
Trăng buồn e ấp bên dòng nước
Cây sống cô đơn bạn với cành
Mặc cho thế thái vờn ddiên ddảo
Không đổi thay lòng vẫn lặng thinh
H
(17.03.2006)
Dương Liễu
Dương liễu u hoài mãi lặng thinh
Năm qua tháng lại vẫn tươi xinh
Che mưa ẻo lả không lui bước
Chắn gió cang cường chẳng hãi kinh
Lặng lẽ vươn dài thân lướt thướt
Lao xao phất phới bóng lung linh
Dáng hiền chứa đựng nhiều uy dũng
Trông thấy mày râu cũng thẹn mình
(HNLC Mar 31-06)
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Bên Bờ Sông Lạnh - Việt Dương Nhân
Tưởng nhớ Người nhạc sĩ tài hoa đã đi vào cõi Vĩnh Hằng
TTT
Chắc anh đã biết sông Seine ?
Dòng sông lành lạnh em quen lâu rồi
Buồn buồn đến đó em ngồi
Tay ôm giấy bút, tay mồi lửa châm (*).
Mắt nhìn trời nước xa xăm
Gởi hồn theo gió vịnh ngâm thơ tình
Dòng sông lẳng lặng làm thinh
Còn bầy cá nhỏ như rình lắng nghe.
Mấy đôi chim sẻ e dè
Nhìn em ngơ ngác rục rè làm duyên
Sông Seine còn lắm ghe thuyền
Dặt dìu xuôi ngược chở chuyên khách hàng.
Chiều nay trời của thu sang
Lá xanh ươm ướm vàng vàng rơi rơi
Sông Seine đẹp lắm anh ơi !
Về đây mà ngắm cảnh trời dệt thơ.
Hồn em sao thấy ngẩn ngơ
Nhớ anh mượn chữ kết thơ đôi vần
Mộng mơ chờ đợi bâng khuâng
Bên bờ sông lạnh mong chân anh về !
Việt Dương Nhân
(*) Châm thuốc lá
(Chiều thu nhớ Người, Paris 7ème)
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Vết Sầu - Việt Dương Nhân
Tình đã chôn vùi dưới vực sâu
Huyệt lạnh từ đây chỉ một màu
Trắng tang, tình khép vào đáy mộ
Ngàn năm chẳng lặn vết sầu đau !
Làm sao lành lặn vết thương đau ?
Đã bao năm tháng chôn thật sâu
Ai đành khơi lại chiều hôm ấy
Cho mảnh hồn tôi chất ngất sầu.
Trời đã vào đông, núi bạc đầu
Chừng nào tháng Bảy gặp mưa Ngâu
Cánh chim Ô Thước dường mỏi mệt
Bao giờ trở lại nối nhịp cầu ?!
Một giấc mơ qua mãi ôm sầu
Cho lòng quặn thắt giữa đêm thâu
Làm sao quên được bao dâu bể
Cách nào xoá hết nỗi niềm đau ?!!
Duyên nợ rã tan mùa thu ấy
Tơ lòng đứt đoạn đã từ lâu
Châu về chi nữa thêm vướng khổ
Hợp phố làm gì chất... hận sâu.
Thôi đành hẹn lại kiếp mai sau
Vào một mùa thu lá đổi màu
Dâng hiến trao ai đầy mộng ước
Bù đấp tháng ngày đã khổ đau
Anh ở trên mây cao thật cao
Vui cùng chị Nguyệt với ngàn sao
Để em nhung nhớ lòng quặn thắt
Tim tình rạn nứt mắt lệ trào.
Tình theo lượn sóng chìm đáy sâu
Mộng đã tàn phai trắng bạc màu
Bóng người mờ nhạt trong mây xám
Sao lòng cứ mãi nghe quặn đau !!
Hồn Thiêng - Sông Núi tận tim sâu
Nghĩa ơn ghi khắc chẳng nhạt màu
Chốn cũ mãi nằm trong tiềm thức
Nơi này sầu nhớ dạ xót đau.
việt dương nhân
Hè 2006
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Thu Hoài Niệm - Việt Dương Nhân
Lác đác rơi rơi những lá vàng
Hồn ai đầy đọng nỗi riêng mang
Hoàng hôn đang điểm trên đồi vắng
Sương bạc trải dần khuất mây ngang
Khúc hát tình đưa còn văng vẳng
Đoản nhạc yêu đương vọng ngút ngàn
Ôn lại mùa xuân bao thương nhớ
Nay còn hoài niệm lúc thu sang.
Việt Dương Nhân
Paris, chiều thu 9.10.2006
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Từ Paris đến Montréal - Việt Dương Nhân,
Montréal City
Từ Paris đến Montréal
Một thuở,
Từ Paris đến Montréal
Cánh chim lướt gió rẽ mây ngàn
Có lần hạ cánh trời hừng sáng
Có lần đáp xuống tuyết giăng ngang.
Đêm nay lại nhớ về thuở ấy
Chạnh lòng tiếc nuối bóng chim bay
Làm sao nắm níu thời gian lại ?
Thôi đành hẹn ở kiếp sau này.
Rồi một lần,
Từ Montréal trở về đây
Ôm bóng hình ai chút mộng xây...
Đại Tây Dương, cầu chưa nối nhịp
Đành chờ có dịp gió đưa...mây...
Việt Dương Nhân,
_________________
"Giữa sỏi đá vút vươn niềm hy vọng
Trong tro tàn dào dạt nhựa hồi sinh
Hận nội thù trên máu ruột Tiên Rồng
Căm giặc cộng cướp non sông Hồng Lạc"
YTKCPQ
Tôn Vinh "Thơ" - Việt Dương Nhân
(Bg Music:Vinh Cuu - Artist:Unknown)
Tôn Vinh "Thơ"
Mến gởi đến những tâm hồn đồng điệu
Thơ là tiếng "kêu tụ" lòng người,
Nói lên những lúc lệ sầu rơi.
Thơ là vị thuốc thần an ủi,
Ve vuốt hồn ta lúc chán đời !
*
Thơ là nhật - nguyệt "Thường" soi
Cõi lòng chất đọng sự đời của ta.
Thơ là tiếng nói xót xa,
Nấc lên tự đáy lòng đà nát đau.
Thơ là bất luận giàu nghèo,
Đói no không bận, thoáng vèo bay qua.
Thơ là tay "phóng bút" ra,
Dệt vần thơ nhỏ thiết tha tặng đời.
Thơ là nhặt chữ, kết lời,
Vẽ tranh, đan thảm gởi người dấu yêu.
Thơ là cảnh đẹp những chiều…
Mây hồng, nắng tỏa mỹ miều hoàng hôn.
Thơ là tán tụng, vinh tôn :
Hiền nhân, những bậc "Anh Hùng" thế gian.
Thơ là dịu ngọt "Chàng, Nàng",
Dìu nhau qua đoạn lầm than khốn cùng.
Thơ là ngọn chỗi tâm hồn,
Quét đau thương sạch cõi lòng của ta.
Thơ là "Thuyền" rộng bao la,
Đưa tất cả, ai muốn qua biển sầu.
Thơ là muôn sắc, vạn màu,
Hiện trăm ngàn ảnh, ẩn bao nhiêu hình ?
Thơ là khối đọng chân tình,
Từ sâu thăm thẳm lòng mình vụt lên.
Thơ là liều thuốc thần-tiên,
Cứu người thoát cảnh ưu phiền khổ đau.
Tạ ơn "Thơ" biết là bao,
Đã lau dòng lệ tuôn trào bấy lâu.
Việt Dương Nhân
**** - Thơ Cát trắng - GI’O XUÂN !! , ...
GI’O XUÂN !!
Gío xuân mơn man đến,
Vun đầy ấp ngực người,
Gío vờn bay tà áo
Cho thẹn thùng mắt em
Gío vi vu đưa nhẹ,
Làn môi em ngọt mát,
Ve vuốt dựa má hồng,
Ngời thêm chút mộng mơ.
Gío xuân mang tin đến,
Tha thiết hơn bao giờ,
Hương thơm làn gío nhẹ,
Vương trên ngọn tóc dài.
Gío mang hơi thở ấm,
Lướt nhẹ trên phiến đàn,
Đưa hồn theo gío thoảng,
Ngất ngây tình nồng say.
Gío hiu hiu nô giỡn,
Nũng nịu trên vai người,
Hôn nhẹ trên đôi môi,
Cho nhau tình lên ngôi.
Gío xuân miên man thổi,
Ôm kín trọn tâm hồn,
Khối tình xuân tươi đẹp
Khiến lòng càng mê say.
Nov. 15-2006
Khúc Nhạc Xuân!!
Anh mơ được làm con sông nhỏ
Xuôi về em giòng nước ngọt mềm
Trôi trong em như suối mát dịu hiền
Để tuổi thần tiên ươm đời mơ mộng
Mộng xuân về em hát Khúc Nhạc Xuân.
Anh mơ được làm cơn gío thoảng
Thổi tóc em bay đường chiều lối nhỏ
Hôn vai gầy, anh ôm nhẹ dáng đi
Gío chiều êm, ấm lòng khi đơn lẻ
Chung đường về anh theo mãi bên em.
Anh cũng muốn làm cây thông lớn
Ngàn năm luôn đợi ngọn gío chiều
Vi vu thổi cho lá gầy rơi nhẹ
Vương áo em nồng đắm đuối hương
Quấn quyện tay mềm anh buổi ngây si.
Anh muốn được làm vầng trăng sáng
Dẫn lối em từng bước cuộc đời
Cõi nhân trần nặng bước chân bỡ ngỡ
Trăng nâng niu gót son qua trời rộng
Dìu nhau về bên gối mộng chiều xuân.
Anh rất muốn làm vùng biển lớn
Vỗ về em những đợt sóng hiền
Hôn nhẹ lên em cả vùng cát trắng
Hôn dịu dàng đôi bờ cát mỏng
Cát phủ mình dưới những đợt sóng êm.
Anh luôn muốn làm bờ cỏ dại
Cho em đi bước nhẹ vào đời
Bãi cỏ xanh êm, anh ru em ngủ
Cỏ uốn mình vờn hôn trên mắt
Yêu em nhiều, anh ru Khúc Nhạc Xuân.
December 5- 2006
Cát trắng,
Gío xuân mơn man đến,
Vun đầy ấp ngực người,
Gío vờn bay tà áo
Cho thẹn thùng mắt em
Gío vi vu đưa nhẹ,
Làn môi em ngọt mát,
Ve vuốt dựa má hồng,
Ngời thêm chút mộng mơ.
Gío xuân mang tin đến,
Tha thiết hơn bao giờ,
Hương thơm làn gío nhẹ,
Vương trên ngọn tóc dài.
Gío mang hơi thở ấm,
Lướt nhẹ trên phiến đàn,
Đưa hồn theo gío thoảng,
Ngất ngây tình nồng say.
Gío hiu hiu nô giỡn,
Nũng nịu trên vai người,
Hôn nhẹ trên đôi môi,
Cho nhau tình lên ngôi.
Gío xuân miên man thổi,
Ôm kín trọn tâm hồn,
Khối tình xuân tươi đẹp
Khiến lòng càng mê say.
Nov. 15-2006
Khúc Nhạc Xuân!!
Anh mơ được làm con sông nhỏ
Xuôi về em giòng nước ngọt mềm
Trôi trong em như suối mát dịu hiền
Để tuổi thần tiên ươm đời mơ mộng
Mộng xuân về em hát Khúc Nhạc Xuân.
Anh mơ được làm cơn gío thoảng
Thổi tóc em bay đường chiều lối nhỏ
Hôn vai gầy, anh ôm nhẹ dáng đi
Gío chiều êm, ấm lòng khi đơn lẻ
Chung đường về anh theo mãi bên em.
Anh cũng muốn làm cây thông lớn
Ngàn năm luôn đợi ngọn gío chiều
Vi vu thổi cho lá gầy rơi nhẹ
Vương áo em nồng đắm đuối hương
Quấn quyện tay mềm anh buổi ngây si.
Anh muốn được làm vầng trăng sáng
Dẫn lối em từng bước cuộc đời
Cõi nhân trần nặng bước chân bỡ ngỡ
Trăng nâng niu gót son qua trời rộng
Dìu nhau về bên gối mộng chiều xuân.
Anh rất muốn làm vùng biển lớn
Vỗ về em những đợt sóng hiền
Hôn nhẹ lên em cả vùng cát trắng
Hôn dịu dàng đôi bờ cát mỏng
Cát phủ mình dưới những đợt sóng êm.
Anh luôn muốn làm bờ cỏ dại
Cho em đi bước nhẹ vào đời
Bãi cỏ xanh êm, anh ru em ngủ
Cỏ uốn mình vờn hôn trên mắt
Yêu em nhiều, anh ru Khúc Nhạc Xuân.
December 5- 2006
Cát trắng,
Giấc Ngủ Của Em!! - Cát trắng,
Giấc Ngủ Của Em!!
Lặng ngắm trời mênh mông
Phiêu du vó ngựa hồng
Dừng chân đời lãng tử
Hương yêu vẫn nguyên trinh
Duyên ngọt ngào thắm thiết
Đất,Trời,Tình bao la.
Hàng cây gìa nhân chứng
Chia sẻ một chuyện tình
Khúc nhạc đời luân điệu
Da diết đưa nhau về
Cho bồi hồi giao động
Rồi tình yêu vươn cao.
Em như đồi thông vắng
Ríu rít gío ru ngàn
Dòng sông lờ lững trôi
Yêu anh, em hoang dại
Thiên thai tình lạc chốn
Cơn mộng dài đan nhau.
Anh dư âm vọng lại
Thoáng về có bên nhau
Tinh khôi một giấc ngủ
Trong pha lê óng ánh
Em hồn nhiên đổ về
Tưới mát đẫm hồn anh.
Âm vang nghe rạo rực
Mắt môi chợt chuyển mình
Anh cúi đầu hôn nhẹ
Trán em nghe ấm lòng
Lung linh chiều vàng nắng
Yêu mãi tuổi xuân xanh.
Anh nghe chừng réo gọi
Lòng tràn ngập tình yêu
Vỗ về em giấc ngủ
Thả hồn theo gío bay
Ru em giấc mộng hồng
Trong tay anh êm giấc.
Nov. 16- 2006
Cát trắng,
Lặng ngắm trời mênh mông
Phiêu du vó ngựa hồng
Dừng chân đời lãng tử
Hương yêu vẫn nguyên trinh
Duyên ngọt ngào thắm thiết
Đất,Trời,Tình bao la.
Hàng cây gìa nhân chứng
Chia sẻ một chuyện tình
Khúc nhạc đời luân điệu
Da diết đưa nhau về
Cho bồi hồi giao động
Rồi tình yêu vươn cao.
Em như đồi thông vắng
Ríu rít gío ru ngàn
Dòng sông lờ lững trôi
Yêu anh, em hoang dại
Thiên thai tình lạc chốn
Cơn mộng dài đan nhau.
Anh dư âm vọng lại
Thoáng về có bên nhau
Tinh khôi một giấc ngủ
Trong pha lê óng ánh
Em hồn nhiên đổ về
Tưới mát đẫm hồn anh.
Âm vang nghe rạo rực
Mắt môi chợt chuyển mình
Anh cúi đầu hôn nhẹ
Trán em nghe ấm lòng
Lung linh chiều vàng nắng
Yêu mãi tuổi xuân xanh.
Anh nghe chừng réo gọi
Lòng tràn ngập tình yêu
Vỗ về em giấc ngủ
Thả hồn theo gío bay
Ru em giấc mộng hồng
Trong tay anh êm giấc.
Nov. 16- 2006
Cát trắng,
Đời là dòng nước chảy! - Cát trắng
Đời là dòng nước chảy!
Cứ như không có gì
Đời là dòng nước chảy
Cuốn trôi mọi tháng ngày
Xa dần từng cuộc sống
Xuôi ngược đời viễn du.
Ngày ước mong vẫn đợi
Tháng hoài bảo vẫn mơ
Cứ hãy còn dang dở
Rong rêu phận bọt bèo
Nước chảy vẫn không thôi.
Kỷ niệm xưa còn đó
Phận kiếp nào cũng qua
Nhớ thương người quằn quại
Chân chất có quay về
Thăm lại bến đò xưa?
Quê mẹ vẫn còn nguyên
Con sông dài than thở
Cuồn cuộn nỗi nhớ mong
Bóng ai còn in dấu
Cho mặt hồ ngẩn ngơ.
Ai ngồi bên bờ vắng
Mắt mơ màng ước nguyện
Yêu thuở tóc còn xanh
Dặm ngàn non nước chảy
Sông cạn đá vẫn còn.
Trăng vàng treo đầu ngõ
Gió lay nhẹ khóm tre
Rào rạt chân người cũ
Len lỏi tìm lối xưa
Hương ngát rũ nhau về.
Thật như không có gì
Đời là dòng nước chảy
Quay về bến giang đầu
Cho ước mơ se mối
Cho hoài vọng nên duyên.
Cứ như không có gì
Đời là dòng nước chảy!!!
16 Oct 2006
Cát trắng,
Cứ như không có gì
Đời là dòng nước chảy
Cuốn trôi mọi tháng ngày
Xa dần từng cuộc sống
Xuôi ngược đời viễn du.
Ngày ước mong vẫn đợi
Tháng hoài bảo vẫn mơ
Cứ hãy còn dang dở
Rong rêu phận bọt bèo
Nước chảy vẫn không thôi.
Kỷ niệm xưa còn đó
Phận kiếp nào cũng qua
Nhớ thương người quằn quại
Chân chất có quay về
Thăm lại bến đò xưa?
Quê mẹ vẫn còn nguyên
Con sông dài than thở
Cuồn cuộn nỗi nhớ mong
Bóng ai còn in dấu
Cho mặt hồ ngẩn ngơ.
Ai ngồi bên bờ vắng
Mắt mơ màng ước nguyện
Yêu thuở tóc còn xanh
Dặm ngàn non nước chảy
Sông cạn đá vẫn còn.
Trăng vàng treo đầu ngõ
Gió lay nhẹ khóm tre
Rào rạt chân người cũ
Len lỏi tìm lối xưa
Hương ngát rũ nhau về.
Thật như không có gì
Đời là dòng nước chảy
Quay về bến giang đầu
Cho ước mơ se mối
Cho hoài vọng nên duyên.
Cứ như không có gì
Đời là dòng nước chảy!!!
16 Oct 2006
Cát trắng,
Một Nửa Để Nhơ’!! Một Nửa Để Quên!! - Cát trắng
Một Nửa Để Nhơ’!!
Một Nửa Để Quên!!
Đời đã trao cho người
Một cuộc tình dang dỡ
Bởi cuộc chiến tràn về
Để trái tim rạn vỡ
Lúc tuổi còn xuân thì.
Niềm thương nào dày xéo?
Nỗi nhớ nào nát tan?
Người như cánh hoa tàn
Tả tơi bên góc phố
Hận đời gây chiến tranh.
Người bây giờ không dám
Can đảm nhìn lại người
Ngỗn ngang tơ tằm rối
Hỗn độn vết thương lòng
Thôi thì cũng tạm quên
Qúa khứ buồn đau ấy.
Đời thương đau là mấy?
Để lòng người chết dần
Trời lại ban nửa kiếp
Hạnh phúc đưa nhau về
Bình an trong từng bước
Hồng trần này người đi.
Tương lai nhiều rạng rỡ
Trong sáng tựa hào quang
Dầy đặn tựa trăng tròn
Nửa đời người dệt mộng
Bay vút như chim ngàn
Lưới trời rộng thênh thang.
Chấp tay tạ ơn Trời
Và cũng tạ ơn người
Làm thắm thêm hồng trần
Đẹp hơn thủơ ban đầu
Giữa vườn hoa tình ái
Ngạt ngào vị hương thơm
Một nửa đời người nhớ.
Một nửa đời người quên.
Đường Trần Một Lối Thoát!
Đi đâu anh đã đi đâu
Một lần cũng chẵng thấy anh quay về
Bể dâu muôn vạn tình sầu
Thiên thu nhung nhớ ngàn trùng phôi pha
Đời em nay đã về đâu
Một lần cũng chẵng thấy em quay về
Một lần kỷ niệm là bao
Tuôn tràn ngự xuống lòng anh đêm ngày
Hồn em ngây ngất lòng mình
Khi yêu anh biết lòng này ngỗn ngang
Mắt em lấp lánh sao ngàn
Hồn anh trọn chiếm tình nồng mênh mang
Mặt sát lòng tim đập mạnh
Em hỏi thầm có phải lúc đang yêu
Chặt vòng tay, e sợ mất
Em vội vàng hôn chặt trên môi say
Em sung sướng tuôn dòng lệ
Khóc hợp tình gần, khóc tiễn tình xa
Rồi anh có biết,
Đêm dài nhung nhớ sao qua
Trăng gìa em chạnh xót xa canh trường
Đời em một lối đi cùng
Yêu anh chờ mãi trăng tà yêu anh
Lắng dần hơi thở đêm trường
Thoát đời vẫn tiếc mối tình trong thơ.
April 2004
Cát trắng,
Một Nửa Để Quên!!
Đời đã trao cho người
Một cuộc tình dang dỡ
Bởi cuộc chiến tràn về
Để trái tim rạn vỡ
Lúc tuổi còn xuân thì.
Niềm thương nào dày xéo?
Nỗi nhớ nào nát tan?
Người như cánh hoa tàn
Tả tơi bên góc phố
Hận đời gây chiến tranh.
Người bây giờ không dám
Can đảm nhìn lại người
Ngỗn ngang tơ tằm rối
Hỗn độn vết thương lòng
Thôi thì cũng tạm quên
Qúa khứ buồn đau ấy.
Đời thương đau là mấy?
Để lòng người chết dần
Trời lại ban nửa kiếp
Hạnh phúc đưa nhau về
Bình an trong từng bước
Hồng trần này người đi.
Tương lai nhiều rạng rỡ
Trong sáng tựa hào quang
Dầy đặn tựa trăng tròn
Nửa đời người dệt mộng
Bay vút như chim ngàn
Lưới trời rộng thênh thang.
Chấp tay tạ ơn Trời
Và cũng tạ ơn người
Làm thắm thêm hồng trần
Đẹp hơn thủơ ban đầu
Giữa vườn hoa tình ái
Ngạt ngào vị hương thơm
Một nửa đời người nhớ.
Một nửa đời người quên.
Đường Trần Một Lối Thoát!
Đi đâu anh đã đi đâu
Một lần cũng chẵng thấy anh quay về
Bể dâu muôn vạn tình sầu
Thiên thu nhung nhớ ngàn trùng phôi pha
Đời em nay đã về đâu
Một lần cũng chẵng thấy em quay về
Một lần kỷ niệm là bao
Tuôn tràn ngự xuống lòng anh đêm ngày
Hồn em ngây ngất lòng mình
Khi yêu anh biết lòng này ngỗn ngang
Mắt em lấp lánh sao ngàn
Hồn anh trọn chiếm tình nồng mênh mang
Mặt sát lòng tim đập mạnh
Em hỏi thầm có phải lúc đang yêu
Chặt vòng tay, e sợ mất
Em vội vàng hôn chặt trên môi say
Em sung sướng tuôn dòng lệ
Khóc hợp tình gần, khóc tiễn tình xa
Rồi anh có biết,
Đêm dài nhung nhớ sao qua
Trăng gìa em chạnh xót xa canh trường
Đời em một lối đi cùng
Yêu anh chờ mãi trăng tà yêu anh
Lắng dần hơi thở đêm trường
Thoát đời vẫn tiếc mối tình trong thơ.
April 2004
Cát trắng,
Tóc Mây!! - Cát trắng
Tóc Mây!!
Nắng hạt vàng kết lên ngọn ngắn
Nắng hạt xanh kết cuối ngọn dài
Gió xuân thổi tóc bồng bềnh
Tung tăng nắng gởi màu mềm tóc em.
Tóc mây dài lưng mềm quấn quít
Ru lên điệu nhạc lắng buồn chiều xuân
Mênh mang suối chảy tóc huyền
Phiến đàn gõ nhịp rủ hờn bờ vai.
Em phiêu lưu sợi dài sợi ngắn
Sợi tóc nào biển cả trôi xa
Hôn trên lá, hôn mặt hồ
Muôn trùng sóng vỗ bập bềnh tóc mây.
Jan 11-2007
Mưa Buồn!!
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thấm ướt đôi vai gầy
Làm lòng ai nặng trĩu
Tơ vương chốn trần này.
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Như những giọt châu xanh
Long lanh trong khóe mắt
Khóc thương cuộc tình buồn.
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thương ai lòng chạnh nhớ
Tri kỷ bạn năm xưa
Đến quên cả đường về.
Mưa rơi! Mưa rơi!! Mưa rơi!!!
Hồn ai như chơi vơi
Biến loạn giữa giòng đời
Âm vang này xin gởi
Tận phương trời xa xôi.
Mãi Yêu!!!
Trầm lặng tâm tư qúa nửa đời
Ngỗn ngang bút mực cũng chẵng thôi
Thư văn chồng chất không đem gởi
Bùi ngùi giữ lại khúc tình côi.
Yêu đương thổn thức mơ ân ái
Cung đàn trổi nhịp bước giai nhân
Hương thơm nghi ngút lan mùi nhớ
Hạnh phúc chan hòa vọng thiết tha.
Diễm kiều nhẹ gót son mờ khuất
Lối cũ quay về bổng xót xa
Thương đau ngó xuống bờ vực thẳm
Chút bàng hoàng, chợt tỉnh cơn mê.
Thâm sâu từ ngã đau đơn lẻ
Gạt nước mắt buồn tiếc giữa khuya
Người đi để lại tình muôn thuở
Người còn gói chặt giấc mộng xưa.
Ưu phiền cắt xén thân từng mảnh
Ruột đau phân khúc, khéo hững hờ
Trùng trùng nỗi nhớ rồi nỗi nhớ
Ngã nghiệt tơ duyên khóc lỡ làng.
Trùng dương bao phủ u mê đắm
Rách nát tâm linh một mối tình
Thuở xưa đan mối tơ lòng rối
Cho nửa hồn nay bỗng dại khờ.
Chim đi miên viễn, lòng nhung nhớ
Có biết mười phương mắt dõi tìm?
Dang tay ôm hết đời mưa mốc
Đợi đến nghìn sau dẫu bạc đầu.
Buồn người viễn xứ, thôi ngăn cách
Phiêu lãng cùng ai, để đơn côi?
Cơ duyên hạnh phúc chờ đợi gởi
Riêng mãi anh yêu một bóng người.
Nắng hạt vàng kết lên ngọn ngắn
Nắng hạt xanh kết cuối ngọn dài
Gió xuân thổi tóc bồng bềnh
Tung tăng nắng gởi màu mềm tóc em.
Tóc mây dài lưng mềm quấn quít
Ru lên điệu nhạc lắng buồn chiều xuân
Mênh mang suối chảy tóc huyền
Phiến đàn gõ nhịp rủ hờn bờ vai.
Em phiêu lưu sợi dài sợi ngắn
Sợi tóc nào biển cả trôi xa
Hôn trên lá, hôn mặt hồ
Muôn trùng sóng vỗ bập bềnh tóc mây.
Jan 11-2007
Mưa Buồn!!
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thấm ướt đôi vai gầy
Làm lòng ai nặng trĩu
Tơ vương chốn trần này.
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Như những giọt châu xanh
Long lanh trong khóe mắt
Khóc thương cuộc tình buồn.
Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thương ai lòng chạnh nhớ
Tri kỷ bạn năm xưa
Đến quên cả đường về.
Mưa rơi! Mưa rơi!! Mưa rơi!!!
Hồn ai như chơi vơi
Biến loạn giữa giòng đời
Âm vang này xin gởi
Tận phương trời xa xôi.
Mãi Yêu!!!
Trầm lặng tâm tư qúa nửa đời
Ngỗn ngang bút mực cũng chẵng thôi
Thư văn chồng chất không đem gởi
Bùi ngùi giữ lại khúc tình côi.
Yêu đương thổn thức mơ ân ái
Cung đàn trổi nhịp bước giai nhân
Hương thơm nghi ngút lan mùi nhớ
Hạnh phúc chan hòa vọng thiết tha.
Diễm kiều nhẹ gót son mờ khuất
Lối cũ quay về bổng xót xa
Thương đau ngó xuống bờ vực thẳm
Chút bàng hoàng, chợt tỉnh cơn mê.
Thâm sâu từ ngã đau đơn lẻ
Gạt nước mắt buồn tiếc giữa khuya
Người đi để lại tình muôn thuở
Người còn gói chặt giấc mộng xưa.
Ưu phiền cắt xén thân từng mảnh
Ruột đau phân khúc, khéo hững hờ
Trùng trùng nỗi nhớ rồi nỗi nhớ
Ngã nghiệt tơ duyên khóc lỡ làng.
Trùng dương bao phủ u mê đắm
Rách nát tâm linh một mối tình
Thuở xưa đan mối tơ lòng rối
Cho nửa hồn nay bỗng dại khờ.
Chim đi miên viễn, lòng nhung nhớ
Có biết mười phương mắt dõi tìm?
Dang tay ôm hết đời mưa mốc
Đợi đến nghìn sau dẫu bạc đầu.
Buồn người viễn xứ, thôi ngăn cách
Phiêu lãng cùng ai, để đơn côi?
Cơ duyên hạnh phúc chờ đợi gởi
Riêng mãi anh yêu một bóng người.
Gío Thoảng Mây Chiều!! - Cat Trang
Gío Thoảng Mây Chiều!!
Trong hơi thở hồn ai như chết lặng
Giữa bàng hoàng ôm trọn nén hương yêu
Ai chợt đến chợt đi như gío thoảng
Khiến lòng ai ngơ ngẩn bóng mây chiều.
Theo Anh!!
Em gởi hồn em theo gió đến bên anh
Xin hãy giữ trong tim nồng ấm áp
Nương gió, băng mây em theo tận cuối trời
Cho mình giữ mãi một đời tình chung.
Buồn!
Ngày buồn mưa lê thê
Đêm ướt thêm não nề
Chim trời ngưng cánh vỗ
Lệ đời vẫn mãi tuôn.
Giữ Cho Nhau
Tình xuân chuyên chở về đâu?
Khép chặt trong tâm buổi ban đầu
Xuân sang gói kín tình thơ dại
Đông tàn tình vẫn giữ cho nhau.
Mưa Lạnh !!
Mưa ngoài trời như mưa trong lòng em
Lạnh ngoài hiên lạnh thấm lòng anh
Gío se, tuyết buốt là định mệnh
Đông về trống vắng có là duyên?
Jan 17- 2007
Hoa Xuân !!
Xuân về hạnh phúc tỏa muôn nơi
Hoa xuân đem gởi tặng cho người
Hạnh phúc chan hòa vui đón nhận
Một đóa xuân tươi nở rộn ràng.
Trong hơi thở hồn ai như chết lặng
Giữa bàng hoàng ôm trọn nén hương yêu
Ai chợt đến chợt đi như gío thoảng
Khiến lòng ai ngơ ngẩn bóng mây chiều.
Theo Anh!!
Em gởi hồn em theo gió đến bên anh
Xin hãy giữ trong tim nồng ấm áp
Nương gió, băng mây em theo tận cuối trời
Cho mình giữ mãi một đời tình chung.
Buồn!
Ngày buồn mưa lê thê
Đêm ướt thêm não nề
Chim trời ngưng cánh vỗ
Lệ đời vẫn mãi tuôn.
Giữ Cho Nhau
Tình xuân chuyên chở về đâu?
Khép chặt trong tâm buổi ban đầu
Xuân sang gói kín tình thơ dại
Đông tàn tình vẫn giữ cho nhau.
Mưa Lạnh !!
Mưa ngoài trời như mưa trong lòng em
Lạnh ngoài hiên lạnh thấm lòng anh
Gío se, tuyết buốt là định mệnh
Đông về trống vắng có là duyên?
Jan 17- 2007
Hoa Xuân !!
Xuân về hạnh phúc tỏa muôn nơi
Hoa xuân đem gởi tặng cho người
Hạnh phúc chan hòa vui đón nhận
Một đóa xuân tươi nở rộn ràng.
Trái Chín Mộng Hôm Nào!! - Cát Trắng
Trái Chín Mộng Hôm Nào!!
gực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Con thuyền nào chở hết nỗi lạnh lùng, cơn gío thoảng chút hoang vu thổi em bay xa tầm tay với.
Để nhiều năm sau em mãi là cái bóng ban ngày không quyện bước chân hoang
Cảm ơn đời cho ta thêm nhiều chất ngọt ngào mê đắm,
cho đôi bàn tay nắm bắt cuộc tình cất sau lớp kính dày chưa vỡ…
Ngực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Đống tro tàn không đốt hết chuyện tình này.
Đừng nghe em, biển thét sóng gầm khi bóng em vụt mất.
Cá Thằng Măng còn phơi thân nẻ bụng sinh con.
Chim Tiris nghìn đời tự hủy mình đổ máu nuôi con, thì em hãy đừng vụt mất. Đừng nghe em!!
Ngực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Ta ngắm em như ngắm nắng ban chiều lả lơi trên cành lá.
Luống cuống thả nụ hôn tràn về ngực em chín mộng ngày nào,
rồi vụt lịm cho giọt máu hồng rơi loãng cả lòng tay,
lớp kính dày tựa như đang vỡ...???
Ngực em trái chín mộng hôm nào
Nơi ta gieo gặt hạt sầu thiên thu…
Cát Trắng
March26, 2009
(Bg Music :Ao Lua Ha Dong - Nguyen Sa)
gực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Con thuyền nào chở hết nỗi lạnh lùng, cơn gío thoảng chút hoang vu thổi em bay xa tầm tay với.
Để nhiều năm sau em mãi là cái bóng ban ngày không quyện bước chân hoang
Cảm ơn đời cho ta thêm nhiều chất ngọt ngào mê đắm,
cho đôi bàn tay nắm bắt cuộc tình cất sau lớp kính dày chưa vỡ…
Ngực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Đống tro tàn không đốt hết chuyện tình này.
Đừng nghe em, biển thét sóng gầm khi bóng em vụt mất.
Cá Thằng Măng còn phơi thân nẻ bụng sinh con.
Chim Tiris nghìn đời tự hủy mình đổ máu nuôi con, thì em hãy đừng vụt mất. Đừng nghe em!!
Ngực em còn trái chín mộng hôm nào, mà tình ta vẫn cứ hoài vô vọng.
Ta ngắm em như ngắm nắng ban chiều lả lơi trên cành lá.
Luống cuống thả nụ hôn tràn về ngực em chín mộng ngày nào,
rồi vụt lịm cho giọt máu hồng rơi loãng cả lòng tay,
lớp kính dày tựa như đang vỡ...???
Ngực em trái chín mộng hôm nào
Nơi ta gieo gặt hạt sầu thiên thu…
Cát Trắng
March26, 2009
(Bg Music :Ao Lua Ha Dong - Nguyen Sa)
MƠ !! - cát trắng
MƠ !! Chiều buông xuống Phố vắng thưa người Chân điên rảo bước xa xôi Lòng hoang vắng NHỚ NGƯỜI NĂM CŨ NHỚ NỤ HÔN XƯA Đôi môi cháy bỏng căng dày Mười ngón tay đan gáy Ngực tròn xoáy lốc cơn yêu Gío đông hắt mặt gầy Đèn đường chiếu rọi Giật mình sau cơn saỵ MƠ GIỮA LỘ!! cát trắng _________________ Vietnam Library Network |
Tặng Nhau!! - Cáttrắng
Tặng Nhau!!
Em gởi tặng anh một nụ hồng
Thắm màu nở rộ buổi vào xuân
Hoa tiên nằm ép trên trang sách
Chạnh nhắc lòng anh chút vấn vương.
Anh gởi tặng em một nụ cười
Cho lòng em có chút niềm vui
Nhỡ khi buồn khóc vương ngấn lệ
Mỗi buổi hè về thiếu bóng nhau.
Em gởi tặng anh sợi tóc dài
Cuối đời sợi tóc chẻ làm hai
Nửa vương thương nhớ bay trong gió
Nửa quyện hương đời đến cuối mây.
Ta gởi tặng nhau một chữ tình
Mong rằng tình sẽ dược bình yên
Chẳng hay trời trở cơn giông bão
Khắc khoải trong nhau một bóng hình.
Men tang nang tho Cat Trang - OH
Ký Ức!! - Cattrang
Ký Ức!!
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Thả khói bay, thả hồn lơ lửng,
Gọi mây cao hỏi tìm lại bóng,
Người tôi yêu ở cụm mây hồng,
Chốn cửu trùng xoay vòng ảo ảnh?,
Có ai ngồi lặng ngóng một ai?
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khoảng không gian, ô hay cô động,
Dáng ai gầy, tóc bay lơi lả,
Bước ngập ngừng như đã chưa quen,
Cây trơ nhánh, lá buồn gió đuổi,
Tôi tìm em đi giữa đám đông.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khắc tâm tư, dư âm dừng lại,
Bóng em hằn vách cũ chưa phai,
Nắng nhạt màu chen nhanh kẻ lá,
Mây thì thầm chở chuyến mưa đêm,
Tôi tìm tôi trong ký ức em.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khói thuốc cay loãng bóng mặt hồ,
Nghe đâu đây đôi dòng nước chảy,
Mắt môi đầy nén chặt nỗi đau.
Gió thu sang hát ru mộng cũ,
Tôi có em trong ký ức tôi.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Tịch đêm về đếm bước xa xôi.
Dấu chân hoang chiều tàn lối hẹn,
Ký ức em còn có bóng tôi?
Cơn gió thoảng cưu mang niềm nhớ,
Tôi tìm tôi trong ký ức em.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Kỷ niệm xưa, trái tim rạn vỡ,
Bóng đèn đường rũ rượi tái tê.
Chợt em về ca reo trong gió,
Trước sân nhà giọt mưa ngộ nghĩnh,
Tí tách mềm rửa sạch vết thương.
*Tôi nói khẽ, cảm ơn em.
October 04-2006 Cattrang.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Thả khói bay, thả hồn lơ lửng,
Gọi mây cao hỏi tìm lại bóng,
Người tôi yêu ở cụm mây hồng,
Chốn cửu trùng xoay vòng ảo ảnh?,
Có ai ngồi lặng ngóng một ai?
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khoảng không gian, ô hay cô động,
Dáng ai gầy, tóc bay lơi lả,
Bước ngập ngừng như đã chưa quen,
Cây trơ nhánh, lá buồn gió đuổi,
Tôi tìm em đi giữa đám đông.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khắc tâm tư, dư âm dừng lại,
Bóng em hằn vách cũ chưa phai,
Nắng nhạt màu chen nhanh kẻ lá,
Mây thì thầm chở chuyến mưa đêm,
Tôi tìm tôi trong ký ức em.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Khói thuốc cay loãng bóng mặt hồ,
Nghe đâu đây đôi dòng nước chảy,
Mắt môi đầy nén chặt nỗi đau.
Gió thu sang hát ru mộng cũ,
Tôi có em trong ký ức tôi.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Tịch đêm về đếm bước xa xôi.
Dấu chân hoang chiều tàn lối hẹn,
Ký ức em còn có bóng tôi?
Cơn gió thoảng cưu mang niềm nhớ,
Tôi tìm tôi trong ký ức em.
Tựa thân cây châm mồi điếu thuốc,
Kỷ niệm xưa, trái tim rạn vỡ,
Bóng đèn đường rũ rượi tái tê.
Chợt em về ca reo trong gió,
Trước sân nhà giọt mưa ngộ nghĩnh,
Tí tách mềm rửa sạch vết thương.
*Tôi nói khẽ, cảm ơn em.
October 04-2006 Cattrang.
Cám Ơn - Thơ Thi Hạnh
diễn ngâm:CamLi Nguyễn Thị Mỹ Thanh _________________ Vietnam Library Network http://www.vietnamlibrary.net |
Từ Lâu - thihạnh
Từ Lâu
Có đôi lúc hiểu anh hơn thế nữa
Nhưng cũng đành quay mặt bước mà thôi
Bàn tay em, những ngón tay bé nhỏ
Đâu làm sao nắm giữ ánh mặt trời…
Ai là nắng hong khô lời hẹn ước?...
Mà đôi bờ thui thủi bước chân đi
Ngàn vạn thước cũng chẳng sao đo được
Khi trong nhau đã héo hắt xuân thì
Thu trở giấc lá vàng rơi lả chả
Như tuổi đời còn lại những gì đâu
Một chút nghĩa đã tàn phai phút cuối
Chút ân tình?… Ôi! Rã nhụy từ lâu!…
Và đôi lúc tủi hờn hơn thế nữa
Như luống sầu đã cằn cỗi bờ vai
(Em không khóc vì đâu còn ai nữa
Ở bên em lau ngấn lệ trang đài)…
thihạnh
15nov2k7
Có đôi lúc hiểu anh hơn thế nữa
Nhưng cũng đành quay mặt bước mà thôi
Bàn tay em, những ngón tay bé nhỏ
Đâu làm sao nắm giữ ánh mặt trời…
Ai là nắng hong khô lời hẹn ước?...
Mà đôi bờ thui thủi bước chân đi
Ngàn vạn thước cũng chẳng sao đo được
Khi trong nhau đã héo hắt xuân thì
Thu trở giấc lá vàng rơi lả chả
Như tuổi đời còn lại những gì đâu
Một chút nghĩa đã tàn phai phút cuối
Chút ân tình?… Ôi! Rã nhụy từ lâu!…
Và đôi lúc tủi hờn hơn thế nữa
Như luống sầu đã cằn cỗi bờ vai
(Em không khóc vì đâu còn ai nữa
Ở bên em lau ngấn lệ trang đài)…
thihạnh
15nov2k7
Giọt Thầm - thihạnh
Giọt Thầm
Em lại nhớ, nhớ rất nhiều anh ạ
Nhưng tâm hồn, lạ quá, chẳng làm thơ
Như nỗi nhớ đã ăn vào trong dạ
Nên thơ rơi thơ rớt giữa bụi bờ ...
Em lại nhớ... như chưa từng biết nhớ
Như chưa từng trao lỡ một bờ môi
Em lại nhớ... như ghim vào hơi thở
Một lưỡi dao như muốn lấy mạng người...
Biết anh nhớ ... và biết em cũng nhớ
Nhưng đôi bờ sao lại nỡ chia đôi?
Ví mỗi phút có nhịp cầu ô thước
Thì nhớ mình đâu phải hoá mồ côi
Dễ ghét quá, con nhớ sao dai dẳng
Giết linh hồn mà chẳng thấy thương tâm
Dễ ghét quá, sao anh hoài xa vắng
Để thơ đau quay quắt những giọt thầm
thihạnh
Em lại nhớ, nhớ rất nhiều anh ạ
Nhưng tâm hồn, lạ quá, chẳng làm thơ
Như nỗi nhớ đã ăn vào trong dạ
Nên thơ rơi thơ rớt giữa bụi bờ ...
Em lại nhớ... như chưa từng biết nhớ
Như chưa từng trao lỡ một bờ môi
Em lại nhớ... như ghim vào hơi thở
Một lưỡi dao như muốn lấy mạng người...
Biết anh nhớ ... và biết em cũng nhớ
Nhưng đôi bờ sao lại nỡ chia đôi?
Ví mỗi phút có nhịp cầu ô thước
Thì nhớ mình đâu phải hoá mồ côi
Dễ ghét quá, con nhớ sao dai dẳng
Giết linh hồn mà chẳng thấy thương tâm
Dễ ghét quá, sao anh hoài xa vắng
Để thơ đau quay quắt những giọt thầm
thihạnh
Thu Của Ai? - thihạnh
Thu Của Ai? thu của anh... ... hay thu của ai?... mà mi mưa vắn mưa dài tàn phai ngàn sau khép kín ai sầu... ai khổ ... ai hay?... thu của anh… … hay thu của em?... mà nghe se thắt buồng tim mà nghe hồn như rỉ máu nhành hoa rơi… … uá bên thềm thu của anh… … hay thu của nhau?... từ đây mưa thấm giọt đau từ đây sẽ không còn nữa chẳng yêu như thuở ban đầu thihạnh |
Vẫn Còn - Thi Hạnh
Vẫn Còn
Tác giả : Thi Hạnh
Thể loại : Thơ
Ở nơi này giờ lạnh lắm anh ơi
Nhưng ở kia chắc gì trời đã ấm
Gió mơn man thổi hờn qua khẽ tóc
Thoáng rùng mình chợt lạnh ngắt, nhớ em?
Ở nơi đó mùa nay đã thay tên
Hay còn tiếc những bình yên ngày nắng ?
Chiều thong thả ru đời trong tươi tắn
Hay vội vàng cho quạnh vắng lên ngôi ?
Ở nơi này mùa thu đã buông lơi
Từng cánh lá đang uá lời chung thủy
Nên vội vã ra đi không hệ lụy
Không tiếc gì những phong nhụy ban sơ
Ở nơi đó dù ngày nắng hay mưa
Anh nhớ nhé đong cho vừa nhung nhớ
Để mùa sau, khi nắng về ươm lửa
Ta vẫn còn chất chứa một tình yêu.
Thi Hạnh
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Hoang Đường - Thi Hạnh
Hoang Đường
Tác giả : Thi Hạnh
Thể loại : Thơ
Thôi anh nhé đừng buông lời hò hẹn
Bởi tình ta đã lạc bến huy hoàng
Có tìm về trong những giấc mơ hoang
Cũng rã nát cõi thiên đàng mộng mị
Ta biết lắm hồn thơ người thi sĩ
Lúc dâng cao muôn ý vị ngọt ngào
Lúc tủi hờn canh cánh giữa đêm thâu
Lúc tha thiết, lúc chìm sâu ảo mộng
Như ta đã một thời nuôi hy vọng
Rất tuyệt vời như men nóng vần thơ
Rồi men kia tan biến giữa bụi mờ
Ta nghiệt ngã nơi bến bờ hư, thực
Thôi anh nhé, đã cùng sâu đáy vực
Dẫu lòng mình vẫn rất mực yêu thương
Chẳng là thơ nên chết giữa hoang đường
Chẳng là nhạc nên vô thường vời vợi
Và anh nhé, hãy đi đi, đừng đợi …!
Thi Hạnh
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Tác giả : Thi Hạnh
Thể loại : Thơ
Thôi anh nhé đừng buông lời hò hẹn
Bởi tình ta đã lạc bến huy hoàng
Có tìm về trong những giấc mơ hoang
Cũng rã nát cõi thiên đàng mộng mị
Ta biết lắm hồn thơ người thi sĩ
Lúc dâng cao muôn ý vị ngọt ngào
Lúc tủi hờn canh cánh giữa đêm thâu
Lúc tha thiết, lúc chìm sâu ảo mộng
Như ta đã một thời nuôi hy vọng
Rất tuyệt vời như men nóng vần thơ
Rồi men kia tan biến giữa bụi mờ
Ta nghiệt ngã nơi bến bờ hư, thực
Thôi anh nhé, đã cùng sâu đáy vực
Dẫu lòng mình vẫn rất mực yêu thương
Chẳng là thơ nên chết giữa hoang đường
Chẳng là nhạc nên vô thường vời vợi
Và anh nhé, hãy đi đi, đừng đợi …!
Thi Hạnh
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Tiếng Đầu Việt Nam - Thi Hạnh
Tiếng Đầu Việt Nam
Tác giả : Thi Hạnh
Em về giữ mãi vần thơ
Như lời mẹ hát ầu ơ thuở nào
Ru em ngọt giấc chiêm bao
Triệu lời êm ái rót vào trong nôi
Ngày xưa tiếng mẹ ru hời:
”Con ơi, mai lớn nhớ lời mẹ ru
Tiếng này đã biết bao thu
Dưỡng nuôi con cháu Lạc Âu Tiên Rồng
Nếu mai sông núi ngăn dòng
Tiếng mẹ luôn sẽ một lòng bên con
Tim mình nặng nhịp núi non
Về đâu cũng vẫn lòng son chung tình
Con ơi vận nước non mình
Nổi trôi như cánh lục bình ngẩn ngơ
Biết chừng mai mốt rủi ro
Con đâu con mẹ để lo trăm điều”.
Dòng sông nước vẫn xuôi chiều
Và em đã thấm những điều mẹ ru
Lạc loài ven phía trời Âu
Nhịp tim vẫn nhớ tiếng đầu Việt Nam.
Thi Hạnh
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Tác giả : Thi Hạnh
Em về giữ mãi vần thơ
Như lời mẹ hát ầu ơ thuở nào
Ru em ngọt giấc chiêm bao
Triệu lời êm ái rót vào trong nôi
Ngày xưa tiếng mẹ ru hời:
”Con ơi, mai lớn nhớ lời mẹ ru
Tiếng này đã biết bao thu
Dưỡng nuôi con cháu Lạc Âu Tiên Rồng
Nếu mai sông núi ngăn dòng
Tiếng mẹ luôn sẽ một lòng bên con
Tim mình nặng nhịp núi non
Về đâu cũng vẫn lòng son chung tình
Con ơi vận nước non mình
Nổi trôi như cánh lục bình ngẩn ngơ
Biết chừng mai mốt rủi ro
Con đâu con mẹ để lo trăm điều”.
Dòng sông nước vẫn xuôi chiều
Và em đã thấm những điều mẹ ru
Lạc loài ven phía trời Âu
Nhịp tim vẫn nhớ tiếng đầu Việt Nam.
Thi Hạnh
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
**** -Thơ Nga - ÁO THU ,...
ÁO THU
Áo con có lá úa vàng
Có mùa thu cũng nhẹ nhàng bay bay
Dịu dàng tà áo rất dài
Thương con, Má đã chọn may lụa Nhà
Đâu cần ứa máu đỏ hoa
Sắc vàng có héo mới ra lưu đày
Họp hành, hội thảo đêm ngày
Mang tà áo Má, con bày xót xa.
Ý Nga, 12.9.2008.
Áo con có lá úa vàng
Có mùa thu cũng nhẹ nhàng bay bay
Dịu dàng tà áo rất dài
Thương con, Má đã chọn may lụa Nhà
Đâu cần ứa máu đỏ hoa
Sắc vàng có héo mới ra lưu đày
Họp hành, hội thảo đêm ngày
Mang tà áo Má, con bày xót xa.
Ý Nga, 12.9.2008.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)