Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

MỘNG LÀNH HỨNG THƠ - LuânTâm

MỘNG LÀNH HỨNG THƠ

Buồn đau nhiều quá muốn đi...
Thương em đứt ruột xuân thì chìm ghe
Sầu riêng lắc lẻo cầu tre
Cây đa trước miễu sau hè hư không
Đi lủi thủi về sầu đông
Ngày mưa đêm bão long đong chống chèo
Gượng cười gượng nói mốc meo
Chân tình tro bụi bọt bèo vương tơ
Âm thầm rau đắng rau mơ
Áo cơm đày đọa ngây thơ qua cầu
Nhân gian bạc ác khoe màu
Đầu môi chót lưỡi giăng câu đặt lờ
Trắng đen xanh đỏ giả vờ
Đón đưa giăng bẫy tình cờ yêu ma
Xin em nhớ giữ nếp nhà
Hương quê tình đất mặn mà nghĩa nhơn
"Nghèo cho sạch rách cho thơm"(1)
Hương đồng gió nội tối ôm thiên đàng
Thương em nhụy trắng sen vàng
Gió đuà ngọn cỏ lỡ làng chân kinh
Cũng may còn con thơ mình
Còn hoa còn bướm Trang Sinh dỗ dành (2)
Không đành đi... Về không đành
Em ơi ! Nghìn kiếp mộng lành thơm cưng ...

MD.10/16/08
LuânTâm

(1) Tục ngữ
(2) Chuyện tích xưa : Trang Tử nằm mộng thấy mình
hoá thành bướm , giật mình tỉnh dậy bâng khuâng
nghi hoặc...không biết bướm đã hoá ra mình hay mình
đã hoá thành bướm !


(Giọt Nắng Chiều Đông)


_________________
Phong trần lơ lửng áo nâu ?
Thiên thu trường hận qua cầu gió bay ?

www.huong-ao.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét