Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Chỉ có mưa buồn trong mắt cay - Nguyễn Văn Ngọc

Chỉ có mưa buồn trong mắt cay

không còn lối sỏi, tiếng guốc em
khua lao xao cùng nụ cười hiền
vòng tay ôm bên ngoài cổng mở
mỗi lần về phép, tôi ghé thăm.

không còn sớm mai, ly cà phê
ngồi nghe em đọc thơ Tagore*
“tâm tình dâng hiến”, như trao gởi
bao lời yêu đằm thắm, thiết tha.

không còn trưa, dịu mát gian phòng
bàn tay chờ đơm bát cơm ngon
em thương đời lính, thương áo trận
tôi thương em sâu thẳm tâm hồn.

không còn đêm, dưới tàng ngọc lan
mình hôn nhau những nụ nồng nàn
hương hoa, hương tóc em ngây ngất
theo tôi về đơn vị xa xăm.

không còn em, ôi không còn ai
tôi trở lại nơi đó chiều nay
ngôi nhà cũ, tường cao, kín cửa
chỉ có mưa buồn trong mắt cay.

có thực không còn em, không còn
tuổi hai mươi chối bỏ trần gian
tàn cuộc chiến chinh, tôi sống sót
cớ sao em về đất ngủ ngoan!?

Nguyễn Văn Ngọc
4 Sept, 2009
_______________________________________________________
* Rabindranath Tagore (1861-1941), giải Nobel văn chương 1913, thi sĩ, triết gia Ấn Độ. 

_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét