Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Tóc Mây!! - Cát trắng

Tóc Mây!!

Nắng hạt vàng kết lên ngọn ngắn
Nắng hạt xanh kết cuối ngọn dài
Gió xuân thổi tóc bồng bềnh
Tung tăng nắng gởi màu mềm tóc em.

Tóc mây dài lưng mềm quấn quít
Ru lên điệu nhạc lắng buồn chiều xuân
Mênh mang suối chảy tóc huyền
Phiến đàn gõ nhịp rủ hờn bờ vai.

Em phiêu lưu sợi dài sợi ngắn
Sợi tóc nào biển cả trôi xa
Hôn trên lá, hôn mặt hồ
Muôn trùng sóng vỗ bập bềnh tóc mây.

Jan 11-2007



Mưa Buồn!!

Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thấm ướt đôi vai gầy
Làm lòng ai nặng trĩu
Tơ vương chốn trần này.

Mưa rơi từng giọt nhẹ
Như những giọt châu xanh
Long lanh trong khóe mắt
Khóc thương cuộc tình buồn.

Mưa rơi từng giọt nhẹ
Thương ai lòng chạnh nhớ
Tri kỷ bạn năm xưa
Đến quên cả đường về.

Mưa rơi! Mưa rơi!! Mưa rơi!!!
Hồn ai như chơi vơi
Biến loạn giữa giòng đời
Âm vang này xin gởi
Tận phương trời xa xôi.



Mãi Yêu!!! 

Trầm lặng tâm tư qúa nửa đời
Ngỗn ngang bút mực cũng chẵng thôi
Thư văn chồng chất không đem gởi
Bùi ngùi giữ lại khúc tình côi.

Yêu đương thổn thức mơ ân ái
Cung đàn trổi nhịp bước giai nhân
Hương thơm nghi ngút lan mùi nhớ
Hạnh phúc chan hòa vọng thiết tha.

Diễm kiều nhẹ gót son mờ khuất
Lối cũ quay về bổng xót xa
Thương đau ngó xuống bờ vực thẳm
Chút bàng hoàng, chợt tỉnh cơn mê.

Thâm sâu từ ngã đau đơn lẻ
Gạt nước mắt buồn tiếc giữa khuya
Người đi để lại tình muôn thuở
Người còn gói chặt giấc mộng xưa.

Ưu phiền cắt xén thân từng mảnh
Ruột đau phân khúc, khéo hững hờ
Trùng trùng nỗi nhớ rồi nỗi nhớ
Ngã nghiệt tơ duyên khóc lỡ làng.

Trùng dương bao phủ u mê đắm
Rách nát tâm linh một mối tình
Thuở xưa đan mối tơ lòng rối
Cho nửa hồn nay bỗng dại khờ.

Chim đi miên viễn, lòng nhung nhớ
Có biết mười phương mắt dõi tìm?
Dang tay ôm hết đời mưa mốc
Đợi đến nghìn sau dẫu bạc đầu.


Buồn người viễn xứ, thôi ngăn cách
Phiêu lãng cùng ai, để đơn côi?
Cơ duyên hạnh phúc chờ đợi gởi
Riêng mãi anh yêu một bóng người. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét