TÌNH MẸ
CHÂN ĐẤT
Quê mùa, mộc mạc Mẹ hiền
Nuôi con vui sướng, muộn phiền Mẹ riêng
Thương thay là phận thuyền quyên
Một đời tần tảo, một duyên, vô phần.
Thật thà, chân chất vô vàn
Mẹ đi chân đất cho con dặm ngàn.
Ý Nga, 14.8.2008.
MÌNH CON SÚN THÔI NGHE!
Răng sún con bé cười toe
Dễ thương chi lạ! Bé khoe lợi hồng
Bây giờ bé đã có chồng
Nhìn hình ảnh cũ, chẳng mong Má… già.
Má đà tóc trổ đầy… hoa
Da nhăn, chân yếu,… Xót xa! Ai… cười?
Ý Nga, 14.8.2008.
NẮNG NÔI
Viết tặng anh chị Tâm-Huệ
Gánh con Mẹ gánh một đầu
Chuối, xôi, dừa, đậu phải hầu gánh kia
Nhún lên, nhún xuống nữa kìa!
Chân Mẹ thoăn thoắt, đầm đìa mồ hôi.
Đổi vai, Mẹ sợ nắng… nôi*
Con cười trong nắng, thúng ngồi, chợ tan
Bây giờ khôn lớn học đàn
Hát bài Yêu Mẹ, lệ tràn tứ thơ.
-------------------------------------------------
Ý Nga, 14.8.2008
*Xin hiểu theo hai nghĩa:
a-Nắng nhiều.
b-Nắng vào chiếc nôi của con.
TÌNH MẸ
Tàn cây trứng cá đợi con
Thúng to nhẹ hểnh, Mẹ còn gói xôi
Chừa cho con nhỏ: nụ cười
Xôi đậu, xôi bắp cho đời ngọt thơm.
Ý Nga, 14.8.2008.
CÀI HOA TÓC MẸ
Mẹ bưng gáo nước mưa trong
Đưa cho con uống giữa vòng sân chơi
Bây giờ lận đận Sân Đời
Khát khô tận cổ, trông vời nước mưa.
Vu Lan hoa nở, con chừa
Một nhành thơm nhất, tóc thưa Mẹ: cài!
Ý Nga, 14.8.2008.
MẸ ĐI CHÂN ĐẤT
Chân không Mẹ gánh, Mẹ gồng
Nuôi đàn con nhỏ thay chồng, áo cơm
Tay thô Mẹ ẳm, Mẹ ôm
Bụi đường nắng đổ, ốm nhom dáng hiền.
Ý Nga, 14.8.2008.
NỤ CƯỜI MẸ
Chạy theo, lúp xúp chân con
Bước đều, Mẹ vẫn trĩu đòn gánh rau
Mà sao không chút mày cau?
Nụ cười Mẹ đẹp! Ôi chao dịu dàng!
Ý Nga, 14.8.2008.
CHƯA BAO GIỜ
Roi mây Mẹ nhịp trong… không
Mông con chẳng đánh cho phồng tội hư
Từ ngày khôn lớn tới chừ
Da con chưa một lần nhừ đòn mây
Vậy mà nước mắt… đắng cay
Ướt tim con mãi đến ngày hôm nay
Con khoe với ảnh* thế này:
-Mẹ thuơng em lắm! Anh hay chăng nào!
--------------------------------------------------
*Ảnh = anh ấy.
Ý Nga, 14.8.2008.
NÓN GIẤY DẦU
Miếng đường thẻ, trắng cháo hoa
Con húp cho ngọt ê a học trò
Đội mưa, ôm cặp thụt thò
Giấy dầu không ướt, giả đò lạnh run.
Ý Nga, 14.8.2008.
NHẮC… NHAU
Con à! Đội nón đi nghe!
Lỡ mưa, lỡ nắng còn che được đầu
Má ơi! Con nhớ mãi câu
Dặn dò con trẻ: âm vang ngân dài
Bây giờ mưa nắng ướt vai
Tự con con nhớ chẳng ai nhắc giùm
Tuổi già lưng Má lom khom
Nhớ con Má khóc. Vòng ôm con thèm
Đất trời luân chuyển ngày đêm
Chữ thương, chữ hiếu, đời thêm ưu phiền
Má đau con nào ngủ yên
Con gọi thăm Má, lời khuyên nghe buồn:
“Má thương! Nhớ uống thuốc luôn
Nắng mưa bất chợt…” Lệ tuôn nửa chừng!
Ý Nga, 5.1.2003.
MẸ BỆNH
Con là hạt muối mặn tô canh của Mẹ
Mẹ là muỗng đường ngọt chén chè của con
Nhớ Mẹ lòng con héo hon,
Nhớ con lòng Mẹ mõi-mòn vời trông.
Muối, đường đời sống cần không?
Chén tô vô giác, tây đông nửa đời
Nhớ nhau nói chẳng hết lời
Chè, canh vô vị dám mời ai đây?
Câu thơ mặn lệ, mắt cay
Canh, chè nhạt-nhẽo; Mẹ gầy, gầy thêm
Ý Nga, 28.10.2005.
RĂNG HUYỀN SAO GỌI HẠT NA?
Kính dâng hương linh Nhạc Mẫu
Kính tặng quý anh chị: Thìn-Nga-Thùy-Vinh
Mẹ ngồi chồm-hổm chiều mưa
Thúng rau bán ế, chợ thưa bóng người
Mẹ ngồi nhớ tiếng trẻ cười:
Sao răng Mẹ nhuộm? Con lười biếng nghe
Trẻ hỏi như người nói vè
Học đâu quên đấy, vo-ve hỏi hoài
Mẹ ngồi môi đỏ trầu nhai
Châu thân ẩm nước, bờ vai mỏi nhừ
Tính sao có đồng kẹo dư
Nuôi con ăn học được như bạn-bè
Xăn quần, lội nước, buốt da
Thôi không bán nữa, mua quà con vui
Chợ tan, lòng Mẹ hãy còn
Nụ cười con trẻ mỏi-mòn vời trông
Mồ-côi cha, chẳng ai bồng
Mẹ khuân, gánh, vác… thay chồng Mẹ lo
Bây giờ hồn Mẹ thơm-tho
Nhang trầm cửa Phật, bụi tro đã về
Mà sao con vẫn nhớ ghê
Nụ cười móm-mém, con mê răng… huyền
Di-cư, đời Mẹ đảo-điên
Đời con điên-đảo, vượt biên, cũng… vầy
Nén hương dâng Mẹ một ngày
Lòng con triệu nhớ, xin bày hương hoa.
Ý Nga, 25.11.2005.
_________________
Vietnam Library Network
http://www.vietnamlibrary.net
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét