Em là một sớm mù sương.
Em là sợi khói chiều vương bếp nhà.
Em là lá, em là hoa.
Em là khóm trúc đậm đà duyên quê.
Em là hoa lựu đêm Hè.
Em là trăng buổi hẹn thề năm xưa.
Em là gió buổi giao mùa.
Em là hoa nắng giữa trưa Thu tàn,
Lạnh lùng trong buổi Đông sang,
Em là câu hát khẻ khàng ru êm.
Có phải em vẫn là em?
Cho ta Xuân mộng bên thềm tương lai?
Ai yêu mà chẳng đắm say!
Hoàng Yến
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét